Ôi ! những chiều hoàng hôn mượt mà ấy
dịu dàng ơi,
sao mềm mãi một nụ hôn
chợt xa nhau, tim cứ hỏi dập dồn
Em đâu nhỉ ?
trong những chiều hoàng hôn tím...
Chia tay nhau
đâu phải mùa chinh chiến ?
mà vội xa
để lòng nghẹn câu chờ trông
nước mắt rơi
dòng lệ chảy vào trong
Mằn mặn lắm
của cái vị thương nhau ấy...
Người vội đi
bức thư để lại đấy
bóc từng câu
tôi dán vào tim tôi
nhớ thương ơi ?
hình như ta đã... yêu em rồi
sao chợt đến, rồi chợt đi người hỡi...
Người vội đi
cả một đời tôi vẫn đợi
con đê lòng nào
chắn nổi lòng yêu em
Về đi em !
trong những tiếng gọi dịu êm
hoàng hôn xuống
vòng tay anh lạnh lắm...
dịu dàng ơi,
sao mềm mãi một nụ hôn
chợt xa nhau, tim cứ hỏi dập dồn
Em đâu nhỉ ?
trong những chiều hoàng hôn tím...
Chia tay nhau
đâu phải mùa chinh chiến ?
mà vội xa
để lòng nghẹn câu chờ trông
nước mắt rơi
dòng lệ chảy vào trong
Mằn mặn lắm
của cái vị thương nhau ấy...
Người vội đi
bức thư để lại đấy
bóc từng câu
tôi dán vào tim tôi
nhớ thương ơi ?
hình như ta đã... yêu em rồi
sao chợt đến, rồi chợt đi người hỡi...
Người vội đi
cả một đời tôi vẫn đợi
con đê lòng nào
chắn nổi lòng yêu em
Về đi em !
trong những tiếng gọi dịu êm
hoàng hôn xuống
vòng tay anh lạnh lắm...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét