Thiếu thời sống giữa tình làng
Xứ người tôi khắc tên làng tim tôi!
Làng tôi không có cổng làng
Làng tôi năm lối xênh xang ra vào
Quanh làng chẳng kín tường bao
Thoả thuê sóng lúa rì rào hồn quê
Nhớ làng lối cũ ta về
Cây đa, giếng nước, chiều hè vẫn đây
Ao làng tim tím bèo tây
Người làng chân chất thẳng ngay quê mùa
Ở ăn gìn giữ nếp xưa
Kính trên nhường dưới gửi thưa truyền đời
Thời gian vật đổi sao dời
Người làng kiếm sống nhiều nơi... xa làng
Có người phiêu bạt Hà Giang
Có người dầu dãi đào vàng mưu sinh
Người đi phía biển Quảng Ninh
Người vào Nam lập gia đình yên vui
Dù đi khắp bốn phương trời
Vẫn thương về một chiếc nôi- làng mình!
Dụm dành gửi chút nghĩa tình
Xây chùa, tôn tạo miếu đình tạ ơn
Tình làng nghĩa xóm keo sơn
Thảo thơm chẳng tính thiệt hơn với làng
Một thời nhà ngói khang trang
Nay làng tôi đã cao sang nhà tầng
Tưởng như không có thăng trầm
Bao phen làng chịu âm thầm thương đau
Ai hay tang tóc một màu
Cái ngày giỗ trận... nỗi đau của làng
Bữa cơm, bom dội kinh hoàng
Trưa hè năm ấy khăn tang trắng trời!
Đồng chiêm ngập lụt tả tơi
Cháo rau khoai sắn nuôi người thành danh
Bút nào kể hết ngọn ngành
Trong mơ vương vấn xanh xanh bóng làng
Quê người phố xá rộn ràng
Tim côi khắc khoải nhớ làng...đề thơ
Ekaterinburg 26/03/2013
0 nhận xét:
Đăng nhận xét