Hiển thị các bài đăng có nhãn Hà Thị Trực. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hà Thị Trực. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

Xin đừng giận nhau - Hà Thị Trực

Có một ngày chúng mình không hôn nhau
Chiếc đồng hồ cũng như ngừng chuyển động
Nhìn khu phố như nhìn vào khoảng trống
Mưa trắng trời mênh mông mênh mông

Đừng giận nhau như thế được không
Cho khu phố còn được là khu phố
Cho nụ hôn không còn gì cách trở
Cho ánh mắt em rực rỡ mặt trời hồng

Đừng giận nhau như thế được không
Đã thương yêu lòng đừng tắt lửa
Cả những khi ấm êm no đủ
Và cả khi nghèo khó, khốn cùng!

Đừng giận nhau như thế được không
Những lầm lỗi hãy rộng lòng tha thứ
Những vui buồn hãy cùng nhau chia sẻ
Sẽ vơi đi gánh nặng vượt đường dài

Đừng giận nhau như thế được không
Ở đời này ai chưa từng khờ dại
Nào nhắm mắt quên đi. Đừng nhắc lại
Ở bên ngoài phố xá, trắng mưa rơi...

Ekaterinburg 30/08/2011

Lời ru mây trắng - Hà Thị Trực

Kìa như dáng hình người ấy
Hương đêm quỳnh nở trước thềm
Đèn sáng bên đường còn đợi
Muôn vàn nỗi nhớ không tên

Nhớ gì nhớ bước chân quen
Lần hẹn đầu... trăng đứng ngắm
Trao nhau đôi bàn tay ấm
Thẹn thùng em đã cúi đầu

Thời gian như ngừng thật lâu
Hoa tươi và em thánh thiện
Thuở hồn nhiên anh ước nguyện
Biển hè sóng vỗ lao xao

Lời ru mây trắng năm nao
Núi ngồi buông lơi nhành cỏ
Đường về môi em có đỏ
Màu trời gió đẫm mùa đông?

Chông chênh trời chẳng bão giông
Mà lòng ào ào cuộn sóng
Bên đời một miền ảo vọng
Lắng vào đôi mắt... hư không...

Em mãi bên anh - Hà Thị Trực

Em dùng họ tên anh
Làm địa chỉ thư mình
Ngày lại ngày thầm nhắc
Anh sao sáng lung linh

Nghĩa là chẳng vô tình
Nghĩa là em cố ý
Yêu em nhiều không nhỉ
Anh yêu của em ơi

Nhớ đừng quên cái thời
Yêu khát khao cháy bỏng
Nhớ đừng quên cuộc đời
Gian nan mà thơ mộng

Cùng chăm lo cuộc sống
Thương yêu trọn câu thề
Lẽ nào em lạc lối
Trên nẻo đường đam mê...

Về với cũ xưa - Hà Thị Trực

Tóc xanh giờ đã phai màu
Níu thời gian để tặng nhau tấm lòng
Biển trời kia rộng mênh mông
Biết chăng nỗi nhớ cũng không có bờ

Ngược dòng về lại bến mơ
Tuổi xanh chưa có bao giờ xanh hơn!
Luỹ tre cánh phượng chập chờn
Bờ ao ruộng lúa đường mòn thôn quê...

Tíu ta tíu tít bạn bè
Đầu trần chân đất trưa hè nắng bêu
Nhẻm nhem đen lắm. Đáng yêu!
Hoe hoe bím tóc thả diều cùng nhau

Vầng trăng lấp ló ngọn cau
Đống rơm, đống rạ, sân sau trốn tìm 
Chơi đùa cũng thót cả tim
Vì nơi ẩn náu. Xong phim! lộ rồi!

Tuổi vui, cứ thế mà vui
Chuyện cơm áo chuyện hên xui biết gì 
Thế rồi kẻ ở người đi
Thế rồi tiễn biệt chia li... một ngày!

Thế rồi như cánh chim bay
Nghìn trùng xa cách ai hay khó tìm
Cũ xưa còn mãi trong tim
Vẫn âm ỉ cháy ngày đêm. Cõi người!

Ekaterinburg 15.12.2014

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

Tình mẹ - Hà Thị Trực

Thoảng trong tí tách mưa rơi
Lời ru của mẹ à ơi... thuở nào
Mẹ tôi chẳng biết yếm đào
Nâu sồng bước thấp bước cao trên đồng

Lúa khoai mỏi mắt mẹ trông
Gánh cong đòn gánh, niềm mong một đời
Nuôi con khôn lớn thành người
Khổ đau mẹ chịu, nụ cười cho con!

Mẹ là gương sáng trăng tròn
Mẹ là hoa nở lòng con bốn mùa
Ngọt ngon mỗi bát canh cua
Chan đầy tình mẹ nắng mưa kiếm tìm

Biết bao lần ướt sương đêm
Đưa con đến lớp ơn thêm sâu dày
Đường trơn được mẹ dắt tay
Tối trời có mẹ, ban ngày kém đâu

Mẹ là sao sáng trên đầu
Soi cho con tỏ nông sâu đường trần
Mẹ là suối mát trong ngần
Độ đường cơn khát những lần gian nan

Trời xanh mưa tạnh bão tan
Ru con tình mẹ ngập tràn thương yêu...

Ekaterinburg 03/03/201

Khúc ra ngàn năm - Hà Thị Trực

Trời xanh càng rộn ánh ngày
Chìa tay trời rót nắng đầy tay em
Mới hay trăng sẽ tỏ đêm
Bầu trời như sẽ cao thêm mấy tầng

Gửi vào khoảng rộng bâng khuâng
Những mong thắm mãi tấc lòng bấy nay
Dòng sông lấp loáng trăng gầy
Nhớ chăng anh hỡi, nơi đây một thời?

Mượn trăng em gửi nụ cười
Mượn gió nói hộ những lời tri âm
Lặng thầm như mạch nước ngầm
Tình anh ru suốt tháng năm không lời.

Ekaterinburg 19/01/201

Lặng tìm - Hà Thị Trực

Dòng sông hiện hữu trong anh
Suốt đời lấp lánh trăng thanh quê làng
Lặng tìm trong gió mênh mang
Tre xanh biêng biếc hoa vàng bờ đê

Ly quê thăm thẳm đường về
Đâu em, đâu cánh đồng quê rì rào?
Thơm hương lúa, cánh cò chao
Bức tranh quê gợi ngọt ngào tình quê

Ai hay lỡ với trăng thề
Nẻo đường định mệnh rẽ về đôi nơi
Anh xin gửi gió đôi lời
Dòng sông vẫn chảy... một đời trong anh!

Ekaterinburg 31/10/2012

Chuyện chúng mình - Hà Thị Trực

Đón dâu chỉ có mình anh
Xe đạp cọc cạch mà thành xe hoa
Anh đèo em đường thì xa
Rơm rạ sỏi đá ổ gà ngại chi

Yêu anh em chẳng quản gì
Theo anh em một mình đi lấy chồng
Họ nhà gái bên này sông
Nhà trai bên ấy đang trông đợi mình

Chuyến đò nên nghĩa nên tình
Chở mình năm ấy để mình thành đôi
Con sông bên lở bên bồi
Khi trong khi đục vẫn đời của sông

Đừng vì nghèo khó nản lòng
Đã chung dòng chảy thề cùng chung lo
Chịu thương, chịu khó trời cho
Nắng mưa chẳng quản cơm no, áo lành

Mỉm cười em ngưỡng vọng anh
Đón dâu như thể chúng mình, mấy ai!

Ekaterinburg 01/06/2011

Tóc em miền nhớ - Hà Thị Trực

Tóc mang năm tháng nguyện thề
Giấu bao nhiêu những bộn bề riêng tư
Ngày xưa em gửi cánh thư
trong gài sợi tóc xanh như tuổi đời!

Biết bao mùa lá rụng rơi
Sợi tóc nguyên vẹn trong tôi tháng ngày
Ước gì tay được cầm tay
Ước gì lại có những ngày xa xưa

Vẫn hẹn hò vẫn đón đưa
Vẫn như ngày ấy tóc chưa đổi màu
Thời gian như nước qua cầu
Muôn vàn điều ước phủ màu rêu phong

Đôi khi lòng nặng trĩu lòng
Ngẩn nhìn sợi tóc sầu đong càng đầy!
Tóc xanh còn đó trên tay
Sáo về bên ấy bên này... tình không!

Vạn điều ước vạn điều mong
Chỉ còn sợi tóc trong lòng nhánh đen...

Ekaterinburg28/05/2012

Giếng làng - Hà Thị Trực

Giếng làng ơi chiếc gương trời
Biết bao trai gái nghiêng soi bóng hình
Trăng rơi đáy giếng lung linh
Nhớ sao phong cảnh hữu tình giếng quê!

Đi xa ai cũng tìm về
Dừng chân nơi ấy giếng quê mỗi lần
Người xa kỉ niệm càng gần
Giếng quê với bụi cúc tần vàng tơ

Chôn chân tre đứng ngóng chờ
Người ơi còn nhớ bấy giờ...trăng non?

Ekaterinburg 16/06/2011

Mãi còn ru - Hà Thị Trực

Còn tôi đây một nỗi buồn
Vương chiều con chữ mưa tuôn đẫm trời
Trước ngàn lớp sóng chơi vơi
Thỉnh nghe như tiếng... đò ơi... lạc về

Nghiêng lòng mình giữa bến mê
Tỉnh ra chợt hiểu chiều lê thê chiều
Cũng từng ướt mắt bờ yêu
Cũng từng ngơ ngẩn những điều hư không

Cũng từng chộn rộn niềm mong
Trăng treo lơ lửng riêng lòng rối tơ
Cũng từng biển hẹn non chờ
Giăng giăng màn gió gọi thơ bời bời

Trọi trơ. Khựng đứng giữa trời
Già nua cội rễ ...ru hời thực hư

Ekaterinburg 29/04/2013

Hồn Tuyết - Hà Thị Trực

Tháng ba đợt tuyết bất thường
Ban mai giăng kín phố phường trắng phau
Ba mươi năm mới lần đầu
Ngẩn ngơ đi giữa tinh cầu tuyết bay

Ngửa mặt ngửa đôi bàn tay
Vui đùa với tuyết như ngày hoa niên
Bốn bề, thế giới thần tiên
Lạc vào cổ tích của miền thùy dương

Cây đơm hoa tuyết ven đường
Đậu muôn cánh trắng nhẹ vương tơ lòng
Xuân về, se lạnh cuối đông
Ngỡ hồn tuyết đọng giữa lòng tinh khôi

23/03/2012

Gửi trường xưa - Hà Thị Trực

Đỏ sao sắc phượng ngày hè
Biếc sao sắc lá tiếng ve ngân dài
Hòa trong sắc nắng ban mai
Lá rung đàn gió thương ai má hồng

Còn không hỡi bạn còn không
Vẹn nguyên nỗi nhớ trong lòng trường xưa?
Xa nhau ngày tháng thoi đưa
Bao năm mà ngỡ như vừa hôm qua

Mờ rêu mái ngói xa xa
Vẫn ngọt ngào quãng tuổi hoa đời người
Vẫn đây trong vắt tiếng cười
Vẫn đây nét chữ lớp mười bạn ơi

Vẫn đây kỷ niệm đầy vơi
Gửi thầy gửi bạn những lời thân thương
Vẫn trong tôi một mái trường
Tháng năm lạc bước tha hương quê người!

Ekaterinbuarg 28/05/2012

Quà quê - Hà Thị Trực

Trái mướp đắng, mấy củ hành
Mấy củ sả, mấy quả chanh, cân cà
Mận hậu, măng cụt và na
Gừng cay, tỏi, ớt món quà thân thương

Quà quê gói cả gió sương
Quà quê gói cả dặm trường nhà nông
Mảnh vườn, thửa ruộng, bãi sông
Bừng lên trước mặt, thơm trong gói quà

Quê hương ơi dẫu có xa
Mảnh lòng đau đáu nước nhà cố hương!

Ekaterinburg 18/03/2012

Làng tôi - Hà Thị Trực

Thiếu thời sống giữa tình làng
Xứ người tôi khắc tên làng tim tôi!
Làng tôi không có cổng làng
Làng tôi năm lối xênh xang ra vào

Quanh làng chẳng kín tường bao
Thoả thuê sóng lúa rì rào hồn quê
Nhớ làng lối cũ ta về
Cây đa, giếng nước, chiều hè vẫn đây

Ao làng tim tím bèo tây
Người làng chân chất thẳng ngay quê mùa
Ở ăn gìn giữ nếp xưa
Kính trên nhường dưới gửi thưa truyền đời

Thời gian vật đổi sao dời
Người làng kiếm sống nhiều nơi... xa làng
Có người phiêu bạt Hà Giang
Có người dầu dãi đào vàng mưu sinh

Người đi phía biển Quảng Ninh
Người vào Nam lập gia đình yên vui
Dù đi khắp bốn phương trời
Vẫn thương về một chiếc nôi- làng mình!

Dụm dành gửi chút nghĩa tình
Xây chùa, tôn tạo miếu đình tạ ơn
Tình làng nghĩa xóm keo sơn
Thảo thơm chẳng tính thiệt hơn với làng

Một thời nhà ngói khang trang
Nay làng tôi đã cao sang nhà tầng
Tưởng như không có thăng trầm
Bao phen làng chịu âm thầm thương đau

Ai hay tang tóc một màu
Cái ngày giỗ trận... nỗi đau của làng
Bữa cơm, bom dội kinh hoàng
Trưa hè năm ấy khăn tang trắng trời!

Đồng chiêm ngập lụt tả tơi 
Cháo rau khoai sắn nuôi người thành danh
Bút nào kể hết ngọn ngành
Trong mơ vương vấn xanh xanh bóng làng

Quê người phố xá rộn ràng
Tim côi khắc khoải nhớ làng...đề thơ

Ekaterinburg 26/03/2013

Qùa quê - Hà Thị Trực - Huyền Châm ngâm

Lặng tìm - Hà Thị Trực - Hà Minh Châu ngâm

Chuyện chúng mình - Hà Thị Trực - Huyền Châm ngâm

Ký ức ngày mất cha thơ - Hà Thị Trực - Hà Minh châu ngâm

Đắt là đắt thủa ngày xưa - Hà Thị Trực - Hà Minh Châu ngâm