Tấm đã đi rồi, đi thật xa
Bống Bống Bang Bang ở lại nhà
Chiều chiều Bống lội quanh lòng giếng
Ngỡ nhìn bóng Tấm lúc vào ra!
Nghe tiếng gỏ êm bên thành giếng
Tưởng chừng Tấm trở lại nhà xưa
Bống khẽ quẫy đuôi chờ Tấm hiện
Tay tiên, cơm trắng, với hạt mưa
Ừ! Mưa đã rớt quanh đâu đó
Mưa rớt vào lòng đáy giếng trong
Mưa ướt làm cay con mắt Bống
Mưa hắt vào tim, lạnh cả lòng!
Tự nhủ ngày mai Tấm sẽ về
Trời ươm một chút nắng vàng hoe
Mười hôm, nửa tháng hay muôn kiếp
Bống sẽ mừng reo: Tấm đã về!
Một chút tâm tình cho Cô Tấm
Bên bờ giếng lạnh Tấm nào hay?
Bống đã quen rồi cơm gạo trắng
Không thương cô Tấm chớ thương ai ?
Bống Bống Bang Bang ở lại nhà
Chiều chiều Bống lội quanh lòng giếng
Ngỡ nhìn bóng Tấm lúc vào ra!
Nghe tiếng gỏ êm bên thành giếng
Tưởng chừng Tấm trở lại nhà xưa
Bống khẽ quẫy đuôi chờ Tấm hiện
Tay tiên, cơm trắng, với hạt mưa
Ừ! Mưa đã rớt quanh đâu đó
Mưa rớt vào lòng đáy giếng trong
Mưa ướt làm cay con mắt Bống
Mưa hắt vào tim, lạnh cả lòng!
Tự nhủ ngày mai Tấm sẽ về
Trời ươm một chút nắng vàng hoe
Mười hôm, nửa tháng hay muôn kiếp
Bống sẽ mừng reo: Tấm đã về!
Một chút tâm tình cho Cô Tấm
Bên bờ giếng lạnh Tấm nào hay?
Bống đã quen rồi cơm gạo trắng
Không thương cô Tấm chớ thương ai ?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét