Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Người em gái - Hoàng Nguyên

Tôi có người em gái
Tuổi của nàng, mới chớm đôi mươi
Mắt của nàng, là bốn mùa Xuân tươi thắm
Tóc của nàng, óng ánh như suối chiều thu
Nàng hiền khô
Buồn lắm...

Cứ mỗi độ thu về
Nàng hay viết thư cho tôi
Ướp những lá thư, bằng bông bưởi
Gửi cả tâm tình, trong trang giấy, như ngày cưới
Nàng cười rất xinh, rất chung tình...
*
Thế rồi, tôi vào lính
Lao mình vào... những nơi khói lửa tơi bời
Nhưng trong túi áo, nơi nép sát... trái tim
Tôi vẫn giữ, những bức thư thơm mùi hoa bưởi
Dù đắm mình, trong những nơi bặm bụi
Thư của em, tôi vẫn giữ mãi bên mình...
*
Thế rồi
Cũng phải đến ngày, hết chiến chinh
Tôi trở về nơi cũ
Trong chiến thắng trở về, tôi vẫn mang mãi... thư em
Chưa kịp thăm nhà
Tôi đã đến thăm em
Em không ở đó, then cài rêu phủ
Chỉ còn bức tường cũ
Loang lổ... Mầu thời gian
*
Lòng tôi quặn đau, dâng sầu bất tận
Nàng đã ra đi: "Không theo tiếng gọi, trái tim mình!"
Tôi mong mãi... ngày hết chiến chinh
Để bên em, trọn đời, không ly biệt
Nhưng than ôi, em đi rồi... tôi vẫn không biết
Chỉ để lại tình xưa, trong kỷ niệm u buồn...
*
Tôi vẫn đứng đây
Dưới trời mưa tuôn, buồn bã...
Văng vẳng... 
Tiếng em cười... em đợi: Thuở còn thơ...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét