Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

Thử chia đều hai nửa - Trần Kiêu Bạc

Hồi mình còn ngồi chung lớp chung trường
Cái gì bạn cũng đòi chia hai nửa
Cả tiền xe Lam, bạn cũng đòi ghi sổ
Tính làm đôi, dù nhà bạn gần hơn

Bạn cứ phân bì như đám trẻ con
Bảo tôi giành ngồi bên khung cửa lớn
Bạn không được nhìn ra đôi cánh bướm
Đậu trên vai nhỏ bạn lớp Đệ Tam

Bạn đòi được ngồi phía ngược hành lang
Để thấy rõ cô bé cười răng khểnh
Nghe tiếng guốc vang sân nắng đầy như biển
Bỏ ngoài tai lời Thầy giảng mặc Thầy

Rồi đến cuối năm thi Tú Tài hai
Trong hai đứa, chỉ nửa tôi thi đậu
Nửa bên bạn có niềm đau chôn giấu
Khoảng trời xanh thành hai mảng đen, hồng

Tôi bẻ cong nỗi nhớ thành vòng tròn
Chia mỗi đứa một cung tròn phân nửa
Mỗi bên có Thầy Cô, bạn bè trang lứa
Có cánh phượng hồng lẫn tiếng ve ngân

Tiếng guốc hôm nào gõ nhịp ngoài sân
Không đếm được để chia đều hai nửa
Chiếc răng khểnh đem chia đều hai đứa
Chắc đau lòng cô bé Đệ Tam A

Tôi tự nhủ lòng: một đứa đi xa
Cầm may rủi trong quân trường quân ngũ
Đứa ở lại bình an cùng sách vỡ
Thử hỏi ai đáng được giữ nụ cười?

Tôi thử rồi, không chia được bạn ơi!
Bạn cứ giữ nguyên một mình răng khểnh
Thêm đôi mắt như biết cười lúng liếng
Cả tiếng guốc đều mình đếm ngày xưa!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét