Ảo Vọng
Louise Labé
Bao mơ ước và bao nhiêu ảo vọng,
Tiếng than buồn và dòng lệ đã quen
Biến thân phận thành bao dòng sông suối
Chảy từ nguồn - đôi mắt của chính ta!
Hỡi nghiệt ngã bất nhân cùng cay đắng,
Hỡi con tim từng đắm đuối một thời,
Hỡi tinh tú trong cái nhìn trắc ẩn,
Đày đọa ta, đày đọa đến bao giờ?
Hỡi Tình Ái cứ dương cung mà bắn
Lửa và tên cứ trút nữa lên đầu,
Cứ trút nữa ta sẵn sàng chờ đón:
Toàn thân ta là ngao ngán não nề
Và sẽ chẳng điêu tàn hơn được nữa
Nếu một mai thêm một vết thương lòng.
Espérances Vaines
Louise Labé
Ô longs désirs, ô espérances vaines,
Tristes soupirs et larmes coutumières
A engendrer de moi maintes rivières,
Dont mes deux yeux sont sources et fontaines !
Ô cruautés, ô durtés inhumaines,
Piteux regards des célestes lumières,
Du coeur transi ô passions premières,
Estimez-vous croître encore mes peines ?
Qu'encor Amour sur moi son arc essaie,
Que nouveaux feux me jette et nouveaux dards,
Qu'il se dépite, et pis qu'il pourra fasse :
Car je suis tant navrée en toutes parts
Que plus en moi une nouvelle plaie,
Pour m'empirer, ne pourrait trouver place.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét