Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

Pensees d'Automne - Thu Cảm - Theophile Gautier

Thu Cảm
Théophile Gautier

Thu sẽ đến, đến trong trời ảm đạm,
Nắng chìm sâu phờ phạc dưới mây ngàn;
Sương từ nước ao sâu đùn khói bạc
Phủ cánh đồng, đồi núi, những thôn xa;

Mưa nặng hạt rì rào trên đường đá;
Gió lạnh về; tiếng rên rỉ inh tai
Lùa theo gió từ rừng sâu thăm thẳm;
Tiếng chim buồn hòa với tiếng thú hoang,

Chuyền chốn đậu trên cành trơ trụi lá,
Như giã từ những ngày đẹp xa bay.
Kẻ làm ruộng xin ân trời che chở
Sợ mùa đông hung dữ; thế còn ta

Hồn ngao ngán thong dong từng bước một
Đến bên lò củi cháy rực như nung,
Khi thung lũng với những cành trơ tuyết
Đã chôn sâu hoa cỏ của ngày hè.

Nắng Tháng Chín trên hàng nho ta nhớ
Sắc huy hoàng màu hổ phách lung linh,
Nhớ khóm táo ven theo đường trĩu trái,
Nhớ cánh đồng hoa rực nắng mênh mông

Nhớ con lộ lối đi mòn chẻ dọc
Hoa đồng hoang, hoa anh túc đủ màu
Nhớ đồng lúa vàng ươm trong nắng hạ
Pha sắc hồng, pha sắc thắm trời xanh.

Pensées d’Automne
Théophile Gautier

L’automne va finir : au milieu du ciel terne,
Dans un cercle blafard et livide que cerne
Un nuage plombé, le soleil dort ; du fond
Des étangs remplis d’eau monte un brouillard qui fond

Collines, champs, hameaux dans une même teinte ;
Sur les carreaux la pluie en larges gouttes tinte ;
La froide bise siffle ; un sourd frémissement
Sort du sein des forêts ; les oiseaux tristement,

Mêlant leurs cris plaintifs aux cris des bêtes fauves,
Sautent de branche en branche à travers les bois chauves,
Et semblent aux beaux jours envolés dire adieu.
Le pauvre paysan se recommande à Dieu,

Craignant un hiver rude ; et moi, dans les vallées
Quand je vois le gazon sous les blanches gelées
Disparaître et mourir, je reviens à pas lents
M’asseoir, le cœur navré, près des tisons brûlants,

Et là je me souviens du soleil de septembre
Qui donnait à la grappe un jaune reflet d’ambre,
Des pommiers du chemin pliant sous leur fardeau,
Et du trèfle fleuri, pittoresque rideau

S’étendant à longs plis sur la plaine rayée,
Et de la route étroite en son milieu frayée,
Et surtout des bleuets et des coquelicots,
Point de pourpre et d’azur dans l’or des blés égaux.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét