Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Thục đạo nan - Lý Bạch

蜀 道 難 

噫 吁 戲 
危 乎 高 哉 
蜀 道 之 難 難 於 上 青 天 
蠶 叢 及 魚 鳧 
開 國 何 茫 然 
爾 來 四 萬 八 千 歲 
始 與 秦 塞 通 人 煙 
西 當 太 白 有 鳥 道 
可 以 橫 絕 峨 眉 巔 
地 崩 山 摧 壯 士 死 
然 後 天 梯 石 棧 方 鉤 連 
上 有 六 龍 回 日 之 高 標 
下 有 衝 波 逆 折 之 迴 川 
黃 鶴 之 飛 尚 不 得 
猿 猱 欲 度 愁 攀 援 
青 泥 何 盤 盤 
百 步 九 折 縈 巖 巒 
捫 參 歷 井 仰 脅 息 
以 手 撫 膺 坐 長 歎 
問 君 西 遊 何 時 還 
畏 途 巉 巖 不 可 攀 
但 見 悲 鳥 號 古 木 
雄 飛 雌 從 繞 林 間 
又 聞 子 規 啼 
夜 月 愁 空 山 
蜀 道 之 難 難 於 上 青 天 
使 人 聽 此 凋 朱 顏 
連 峰 去 天 不 盈 尺 
枯 松 倒 掛 倚 絕 壁 
飛 湍 瀑 流 爭 喧 豗 
砯 崖 轉 石 萬 壑 雷 
其 險 也 如 此 
嗟 爾 遠 道 之 人 
胡 為 乎 來 哉 
劍 閣 崢 嶸 而 崔 嵬 
一 夫 當 關 
萬 夫 莫 開 
所 守 或 匪 親 
化 為 狼 與 豺 
朝 避 猛 虎 
夕 避 長 蛇 
磨 牙 吮 血 
殺 人 如 麻 
錦 城 雖 云 樂 
不 如 早 還 家 
蜀 道 之 難 難 於 上 青 天 
側 身 西 望 常 咨 嗟 

李 白

THỤC ĐẠO NAN

Y hu hi
Nguy hồ cao tai
Thục đạo chi nan, nan ư thướng thanh thiên
Tàm tùng cập Ngư phù
Khai quốc hà mang nhiên
Nhĩ lai tứ vạn bát thiên tuế
Bất dữ Tần tái thông nhân yên
Tây đương Thái bạch hữu điểu đạo
Khả dĩ hoành tuyệt Nga Mi điên
Địa băng sơn tồi tráng sĩ tử
Nhiên hậu thiên thê thạch sạn phương câu liên
Thượng hữu lục long hồi nhật chi cao tiêu
Hạ hữu xung ba nghịch chiết chi hồi xuyên
Hoàng hạc chi phi thượng bất đắc quá
Viên nhứu dục độ sầu phan viên
Thanh nê hà bàn bàn
Bách bộ cửu chiết oanh nham loan
Môn Sâm lịch Tỉnh ngưỡng hiếp tức
Dĩ thủ phủ ưng tọa trường than
Vấn quân tây du hà thời hoàn
Úy đồ sàm nham bất khả phan
Đản kiến bi điểu hào cổ mộc
Hùng phi tòng thư nhiễu lâm gian
Hữu văn tử qui đề dạ nguyệt
Sầu Không san
Thục đạo chi nan nan ư thướng thanh thiên
Sử nhân thính thử điêu chu nhan
Liên phong khứ thiên bất doanh xích
Khô tùng đảo quái ỷ tuyệt bích
Phi suyền bộc lưu tranh huyên hôi
Phanh nhai chuyển thạch vạn hác lôi
Kỳ hiểm dã nhược thử
Ta nhĩ viễn đạo chi nhân
Hồ vi hồ lai tai
Kiếm các tranh vanh nhi thôi ngôi
Nhất phu đang quan
Vạn phu mạc khai
Sở thủ hoặc phi thân
Hóa vi lang dữ sài
Triều tị mãnh hổ
Tịch tị trường xà
Ma nha doãn huyết
Sát nhân như ma
Cẩm thành tuy vân lạc
Bất như tảo hoàn gia
Thục đạo chi nan nan ư hướng thanh thiên
Trắc thân tây vọng trường tư ta

Lý Bạch



Chú thích :

Thục: nay là tỉnh Tứ Xuyên 
Y hu hy: người Thục mỗi khi sửng sốt, kinh hãi thường thốt ra ba tiếng này 
Tàm Tòng, Ngư Phù: tên hai vua đầu tiên mở mang nước Thục 
Tần: nay là tỉnh Thiểm Tây 
Thái Bạch: tên núi, ở huyện Mi, tỉnh Thiểm Tây 
Điểu đạo: đường chim len lách bay qua được 
Nga Mi: tên núi, ở huyện Nga Mi, tỉnh Tứ Xuyên 
Thanh Nê: tên núi ở Hưng Châu, trên đường đi từ Tần vào Thục 
Sâm Tỉnh: sao Sâm thuộc phân dã đất Thục, sao Tỉnh thuộc phân dã đất Tần 
Hiếp tức: nín thở 
Tử quy: còn có tên là đổ quyên hay đổ vũ 
Kiếm Các: tên nơi hiểm trở ở quận Tử Đồng, tỉnh Tứ Xuyên 
Cẩm Thành: thành Cẩm quan, ở phía nam Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên

Dịch nghĩa : 

1. Ôi 
2. Nguy hiểm thay! Cao thay! 
3. Đường đi Thục khó, khó hơn lên trời xanh 
4. Vua Tàm Tùng và Ngư Phù 
5. Mở quốc sao mà xa xôi biết bao 
6. Từ đó đến nay đã được bốn vạn tám ngàn năm 
7. Mới cùng miền biên tái xứ Tần thông nhà cửa 
8. Phía tây là ngay núi Thái Bạch đường chỉ có chim qua được 
9. Cứ tiếp tục là có thể vắt ngang đến tận đỉnh Nga Mi 
10. Đất lở núi sập chết kẻ tráng sĩ (khai phá) 
11. Sau đó rồi thang trời sạn đạo mới nối liền với nhau 
12. Phía trên là tuyệt đỉnh có sáu con rồng lượn quanh mặt trời 
13. Phía dưới có sông ngoằn ngoèo và ba đào xung phá 
14. Chim hoàng hạc còn muốn bay không qua được 
15. Vượn khỉ muốn qua còn sầu phải trèo vịn 
16. Rặng Thanh Nê uốn khúc 
17. Cứ trăm bước là uốn chín lần quặt vòng quanh núi non hiểm trở 
18. (Tưởng chừng như) sờ được sao Sâm, đụng được sao Tỉnh, ngẩng trông ngạt hơi thở 
19. Đưa tay ôm ngực thở than liên hồi 
20. Hỏi bạn đi chơi phía tây chừng nào về 
21. Sợ đường đi cheo leo nguy hiểm không trèo được 
22. Chỉ nghe tiếng chim kêu bi thương trong đám cổ thụ 
23. Con trống bay, con mái theo, lượn trong rừng 
24. Lại nghe có tiếng đổ quyên kêu 
25. Trong đêm trăng sầu núi cô quạnh 
26. Đường đi Thục khó, khó hơn lên trời xanh 
27. Khiến cho ai nghe tới đều mặt mày tươi tắn liền phải khổầu 
28. Mấy dãy núi san sát nhau, cách trời không đầy thước 
29. Cây tùng khô treo ngược dính vào vách đá cao ngất 
30. Nước lùa, thác chảy đua nhau ồn ào 
31. Đập vào sườn núi, chuyển động đá, muôn khe ầm ầm 
32. Đường đi hiểm trở là như thế 
33. Thương thay, người đi đường xa 
34. Tại sao đến nơi đây 
35. Miền Kiếm Các cheo leo chót ngót 
36. Một người giữ quan ải 
37. Muôn người không mở được 
38. Những người giữ ải hoặc không phải người thân 
39. Thì hóa ra có thể sài lang 
40. Sáng tránh mãnh hổ 
41. Đêm tránh rắn độc 
42. Mài nanh hút máu 
43. Giết người như ma (cây gai) 
44. Thành Cẩm Quan tuy có thú vui 
45. Chi bằng sớm sớm về nhà 
46. Đường đi Thục khó, khó hơn lên trời xanh 
47. Quay mình nhìn sang phía tây, cứ than thở hoài

Dịch thơ : Trần Trọng San

Ôi chao ôi! Nguy hề, cao thay!
Đường Thục khó khó hơn lên trời xanh
Tàm Tòng và Ngư Phủ
Mở nước bao xa xôi
Đến nay bốn vạn tám ngàn năm
Mới cùng ải Tần liền khói người
Phía tây Thái Bạch có đường chim
Vắt ngang đến tận đỉnh Nga Mi
Đất long núi lở tráng sĩ chết
Rồi sau thang trời lối đá mới nối liền
Trên có đỉnh cao sáu rồng lượn quanh vầng nhật
Dưới có dòng sâu rẻ ngược sóng cả đua chen
Hạc vàng bay qua còn chẳng được
Vượn khỉ toan vượt buồn với vin
Rặng Thanh Nê quanh co
Trăm bước chín vòng núi nhấp nhô
Ngẩng trông Sâm Tỉnh không dám thở
Lấy tay vỗ bụng ngồi thở dài
Hỏi bạn sang tây bao giờ trở lại
Đường hiểm núi cao khó lắm thay
Chỉ thấy chim buồn gào cổ thụ
Trống bay theo mái lượn rừng cây
Lại nghe tiếng cuốc kêu trăng tối
Buồn tênh núi vắng người
Đường Thục khó khó hơn lên trời xanh
Khiến người nghe nói héo mặt son
Núi liền cách trời chẳng đầy thước
Thông khô vắt vẻo vách cao ngất
Thác đổ dồn mau tiếng rộn ràng
Vỗ bờ tung đá muôn khe vang
Hiểm nghèo là như vậy
Đường xa thương cho ai
Vì sao lại đến đây
Kiếm Các cheo leo cao ngất mây
Một người giữ cửa quan
Muôn người khôn mở ải
Chẳng phải là người thân
Biến thành ra sài lang
Sớm lánh hổ dữ
Tối tránh rắn dài
Mài nanh hút máu
Giết người như gai
Cẩm thành tuy vui thú
Đâu bằng sớm về nhà
Đường Thục khó khó hơn lên trời xanh
Nghiêng trông sang tây mãi thở than

Witter Bynner :

Oh, but it is high and very dangerous! 
Such travelling is harder than scaling the blue skỵ 
...Until two rulers of this region 
Pushed their way through in the misty ages, 
Forty-eight thousand years had passed 
With nobody arriving across the Qin border. 
And the Great White Mountain, westward, still has only a bird's path 
Up to the summit of Emei Peak -- 
Which was broken once by an earthquake and there were brave men lost, 
Just finishing the stone rungs of their lađer toward heaven. 
...High, as on a tall flag, six dragons drive the sun, 
While the river, far below, lashes its twisted coursẹ 
Such height would be hard going for even a yellow crane, 
So pity the poor monkeys who have only paws to usẹ 
The Mountain of Green Clay is formed of many circles- 
Each hundred steps, we have to turn nine turns among its mound -- 
Panting, we brush Orion and pass the Well Star, 
Then, holding our chests with our hands and sinking to the ground with a groan, 
We wonder if this westward trail will never have an end. 
The formidable path ahead grows darker, darker still, 
With nothing heard but the call of birds hemmed in by the ancient forest, 
Male birds smoothly wheeling, following the females; 
And there come to us the melancholy voices of the cuckoos 
Out on the empty mountain, under the lonely moon.... 
Such travelling is harder than scaling the blue skỵ 
Even to hear of it turns the cheek pale, 
With the highest crag barely a foot below heaven. 
Dry pines hang, head down, from the face of the cliffs, 
And a thousand plunging cataracts outroar one another 
And send through ten thousand valleys a thunder of spinning stones. 
With all this danger upon danger, 
Why do people come here who live at a safe distancẻ 
...Though Dagger-Tower Pass be firm and grim, 
And while one man guards it 
Ten thousand cannot force it, 
What if he be not loyal, 
But a wolf toward his fellows? 
...There are ravenous tigers to fear in the day 
And venomous reptiles in the night 
With their teeth and their fangs ready 
To cut people down like hemp. 
Though the City of Silk be delectable, I would rather turn home quicklỵ 
Such travelling is harder than scaling the blue skỵ... 
But I still face westward with a dreary moan.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét