Gợn trắng ngàn mai thoảng dáng xuân
Màu trinh e lệ gió ân cần
Mươi bông cúc nõn chờt tay với
Một chút hoa đào vương gót chân
Thuyền nhỏ sông lam yểu điệu về
Cỏ chen màu liễu biếc chân đê
Tình xuân ai chở đầy khoang ấy
Hương sắc thanh bình ngập lối đê
Nắng nhẹ mây hờ sương hơi hơi
Sương thưa nắng mỏng nhạc khoan lời
Dây đàn chầm chậm hôn trên phím
Muôn dặm cung Hồ lả lướt rơi
Khói dịu hương êm tản mác đầy
Tơ chùng điệu thấp bốn phương say
Mùa xuân lẳng lặng về không tiếng
Duyên khép tình e ngậm dấu giầy
Là ánh trăng non chớm độ rằm
Xuân là duyên nụ tuổi mười lăm
Mến thương không ngỏ chàng như thiếp
Hồn khóa then trinh lặng nhớ thầm
Tìm chi nao nức giữa mùa tươi
Xuân chẳng đàn cao ở phím đời
Rượu ngọt men hiền say chút ít
Chàng Lưu đừng ngại thiếu Mai Khôi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét