Em ạ! Cô Hằng chắp cánh
Vừa lên trong khói sương chiều
Có phải mưa sầu đã tạnh
Cho ta đời chớm hương yêu
Tình Thơ nồng thắm bao nhiêu
Sách cũ Hội Chân nào chép
Mình hoa nghiêng -- sóng lòng xiêu...
Đào suối Thiên Thai chẳng đẹp
E lệ màu phai bóng nép
Cuộc chơi đêm ấy cung ngà
Bẩy sắc Nghê Thường mở khép
Ngàn thu ghen xuống đôi ta
Hồ chiều nghi ngút yên ba
Nguyệt quạnh mây vần le lói
Mê đàn liễu ngủ bờ xa
Một tiếng chim hồng vẳng gọi...
Ba mươi mấy năm mòn mỏi
Gặp nhau tình bỗng trầm hương
Anh muốn quỳ bên gặng hỏi:
"Có yêu cùng gã phong sương?"
Ngang tàng nửa kiếp văn chương
Lòng chỉ vì Khanh mềm đó
Sen vàng xõa lưới tơ vương
Giam cánh hồn si bé nhỏ
Mưa tạnh vầng trăng đã ló
Mai rầy chói lọi đêm đêm
Xứ xứ hoa thầm bảo gió:
"Vì Khanh một trái tim mềm!"
0 nhận xét:
Đăng nhận xét