Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Liên Hoàn Nhị Thập Bát Khúc - Lan Anh

Chiều Sương

1.
Trong chiều văng vẳng tiếng thu không
Gió phất phơ cây nắng nhạt hồng
Ánh biếc phai dần trên đọt lá
Tơ vàng khép lại dưới hàng thông
Mây bay bảng lảng mây muôn thức
Nước chảy bâng khuâng nước một dòng
Thoáng bóng chim xa rồi lẫn khuất
Khi trời sương trắng rụng mênh mông

Lan Anh

2.
Mênh mông bát ngát một màu sương
Phủ kín hàng cây cuối nẻo đường
Nắng tắt câu hò vang dưới rẫy
Chiều tàn tiếng hát vọng trên nương
Lao xao gió thoảng lay cành lá
Lấp lánh đèn lên rực phố phường
Sải cánh chim bay về tổ ấm
Non đoài đã khuất hẳn vầng dương

Hoàng Thứ Lang

3.
Vầng dương chếch bóng mái hiên tây
Sợi nắng như tơ thắm trãi đầy
Đỉnh núi mây giăng song yến lượn
Đồi non gió thổi áng chiều vây
Lay lay cỏ lá xanh um mộng
Nhẹ nhẹ đào lan trắng nuột gầy
Một thoáng mông lung trà nhấp vội
Đào nguyên hữu cảnh chốn nào đây

Hải Đường

4.
Đây quán chiều sương đón khách về
Than hồng sưởi ấm mảnh hồn tê
Bờ xanh trúc biếc giăng hai lối
Gió mát hoa thơm thưởng bốn bề
Thảo trạch thường bay hương bát ngát
Phồn hoa ít thấy liễu lê thê
Trên cành khúc nhạc chim đưa lối
Đêm xuống trăng rơi chén rượu kề

Lan Anh

5.
Chén rượu kề môi ngắm nắng chiều
Sương buồn đọng lại nỗi cô liêu
Dừng chân phố nhỏ vài du khách
Rảo bước đường xa một lão tiều
Cảnh vật im lìm cây rũ rượi
Hoàng hôn vắng lặng mắt đăm chiêu
Bên hiên phiến lá sầu rơi rụng
Nhặt cánh hoa xưa dạ nhớ nhiều

Hoàng Thứ Lang

6.
Dạ nhớ nhiều sao chẳng tỏ lời
Cho tình ấy mãi ngậm chơi vơi
Cưu mang mấy thuở không hề đổi
Ấp ủ bao năm nỏ chịu rời
Kẻ cuối chân trời người góc bể
Mây mù đỉnh núi gió ngoài khơi
Đường xưa lối cũ mơ màng đợi
Một sớm ai kia ghé xuống đời

Nguyên Thoại

7.
Đời ta chìm đắm cõi miên trường
Mộng ước tan dần tợ khói sương
Bấc lụn dầu vơi thương má phấn
Đèn lu trăng khuyết nhớ môi hồng
Nhìn màu thu đến lòng xao xuyến
Thấy gió đông về dạ vấn vương
Đòi đoạn từng cơn khi tuyết đổ
Ai xui mỗi đứa một con đường

Hoàng Thứ Lang

8.
Ai xui mỗi đứa một con đường
Để lệ hoen vàng trúc bến Tương
Bút chép vài câu chưa hết mộng
Thu rơi mấy lá đã nghe buồn
Còn con dốc hẹn hoa thơm áo
Có bức thư tình nụ ngát hương
Mà cánh diều kia biền biệt mãi
Nỗi niềm thôi nhé gởi muôn phương

Lan Anh 

9.
Nỗi niềm thôi nhé gởi muôn phương
Biết tỏ cùng ai khúc đoạn trường
Tiếng gió giao mùa vang khắc khoải
Canh gà gọi sáng vọng thê lương
Bao lời hẹn ước ghi trong dạ
Một gánh tình chung gãy giữa đường
Lối cũ bây giờ hoang vắng lạ
Mình ta lẻ bước dưới chiều sương

Hoàng Thứ Lang

10.
Sương ướt hồn thu nắng trở chiều
Hình như buồn cũng thấp liêu xiêu
Vàng rơi vàng nhạt rơi thêm nữa
Ai nhớ ai xa nhớ rất nhiều
Chậu cúc sân nhà hương lãng đãng
Cành thơ song cửa gió hiu hiu
Chung quanh chẳng một lời chi cả
Lạnh lẽo tìm sang lớp khói đều

Lan Anh

11.
Lớp khói đều bay phủ kín trời
Mây bèo tan hợp cố nhân ơi
Sương buồn lắng đọng trên cành lá
Tuyết trắng dần tan dưới núi đồi
Mấy cánh chim chiều bay tản mạn
Đôi dòng châu lệ nhớ xa xôi
Cây đa bến cũ còn in bóng
Mà khách tình chung lỗi hẹn rồi

Hoàng Thứ Lang

12.
Mà khách tình chung lỗi hẹn rồi
Ghi lòng tạc dạ cũng phai phôi
Người theo mây nước về đôi ngã
Kẻ khép lầu hương nhớ một trời
Thề nguyện cho đau làn tóc rối
Yêu thương để nhạt cánh hoa tươi
Trăm vương vấn mãi không đành dứt
Uổng mảnh hồn xuân mộng nửa vời

Lan Anh

13.
Uổng mảnh hồn xuân mộng nửa vời
Mơ về kỷ niệm thuở chung đôi
Sao nghe giọt đắng tình lai láng
Mà thấy hồn say dạ ngậm ngùi
Ngắm anh sao rơi sầu chẳng cạn
Nhìn vầng trăng rụng nhớ không nguôi
Sương lam phủ kín màu quan tái
Dõi mắt tìm ai tận cuối trời

Hoàng Thứ Lang

14.
Dõi mắt tìm ai tận cuối trời
Mây sầu lớp lớp cuộn xa xôi
Ngày đêm vắng hạ đìu hiu lắm
Cây cỏ vào thu lạnh lẽo rồi
Gió nổi mênh mông buồn khép cửa
Lòng nghe thê thiết úa lên ngôi
Một làn hương cũ bay tan tác
Níu được hay chăng cũng rã rời

Lan Anh

15.
Rã rời nỗi nhớ buổi hoàng hôn
Ảm đạm màu sương cảnh vật buồn
Thuở ấy giao thề câu luyến ái
Bây giờ lỗi ước chữ yêu đương
Vần thơ gởi bạn sầu tê dạ
Ngọn gió vào thu buốt lạnh hồn
Biết đến bao giờ ta hội ngộ
Cho mình nối lại mối tơ vương

Hoàng Thứ Lang

16.
Vương vấn thêm hồng vạt áo bay
Gió thơm mùa lá mắt thơ ngây
Cành thu cúc cũ trông vừa nở
Chén rượu hương xưa rót lại đầy
Cũng bởi còn tươi dòng ý đẹp
Cho nên chửa nhạt mảnh tình say
Bao nhiêu kỷ niệm đều xanh mộng
Thương nhớ nào hơn những lúc này

Lan Anh

17.
Những lúc này sao bỗng ngậm ngùi
Mơ về kỷ niệm đã xa xôi
Thương ngày gặp mặt tim xao xuyến
Nhớ buổi cầm tay lệ sụt sùi
Nẻo ấy em buồn thân lạc lõng
Nơi nào anh tủi phận đơn côi
Ngày qua tháng lại sầu câm nín
Bóng tối vây quanh suốt cuộc đời

Hoàng Thứ Lang

18.
Suốt cuộc đời còn tưởng đến nhau
Gom hương vẽ thắm đẹp từng câu
Không bừng trang sách bên song cửa
Vẫn ngát mùa trăng dưới mái lầu
Đậm nhạt thời gian là mấy chốc
Vơi đầy kỷ niệm được bao lâu
Chỉ hay lưu luyến dài lưu luyến
Thì hiểu lòng xưa vẹn sắc màu

Lan Anh

19.
Màu thu lá úa mhuộm quan san
Lặng ngắm chiều rơi mắt lệ tràn
Thấy cội phong buồn thương diệu vợi
Trông vầng mây tím nhớ miên man
Sương lùa ngõ vắng đài hoa rụng
Gió lọt rèm thưa giấc mộng tàn
Cánh hạc về đâu ngày đã tắt
Mưa sầu trắng xóa cả không gian

Hoàng Thứ Lang

20.
Không gian phơn phớt một màu sương
Lối cũ em đi lá ngập đường
Tóc rối vai gầy không kẻ đoái
Chân mềm gót nhỏ có ai thương ?
Hoàng hôn xuống vội đều thôn xóm
Bóng tối lan nhanh khắp phố phường
Tiếng trống chùa xa nhè nhẹ điểm
Đâu đây dạ lý ngạt ngào hương

Trâm Anh

21.
Hương bay bay gió gợn từng cơn
Ngõ lá vàng rơi chút dỗi hờn
Xáo trộn không gian màu tĩnh lặng
Chan đầy khoảnh khắc vẻ cô đơn
Đường trăng mộng cũ làn mây cuộn
Dặm liễu hồn xưa dãi khói vờn
Thu đến thu đi người chẳng thấy
Lời nào thệ hải với minh sơn

Lan Anh

22.
Lời nào thệ hải với minh sơn
Lóng lánh rèm mi giọt tủi hờn
Héo úa bên thềm hoa dạ lý
Âu sầu trước gió nhánh lay ơn (glaïeul)
Duyên tình chẳng trọn duyên bèo bọt
Giấc ngủ không yên giấc chập chờn
Thu đến bao lần tin vẫn bặt
Khối sầu trĩu nặng kiếp cô đơn

Trâm Anh

23.
Cô đơn thường gõ cửa đêm mưa
Dám hẹn đâu mà đến dạ thưa
Cổng trước bay sương buồn đậm nhạt
Vườn sau nhặt lá quạnh dư thừa
Tay lần giở mảnh ân tình cũ
Hương gợn xao lòng kỷ niệm xưa
Với một bài thơ không đoạn kết
Bao nhiêu day dứt nói cho vừa

Lan Anh

24.
Vừa nghe tiếng gió lướt bên song
Chạnh mối tình xưa nát cõi lòng
Mấy độ thu qua còn bóng lẻ
Bao mùa lá rụng vẫn phòng không
Anh nhìn tuyết đổ buồn da diết
Em ngắm sương rơi khổ chất chồng
Kỷ niệm theo về trong giấc ngủ
Đêm nào cũng nhớ cũng thương mong

Trâm Anh

25.
Thương mong dệt lấy khúc trăng hoa
Đôi bướm đôi chim buổi hiệp hòa
Tơ tóc như nguyền thêu tấm lụa
Đá vàng khôn thẹn bẻ cành thoa
Lòng ngâm một mảnh tình lai láng
Nến rỏ năm canh ý đượm đà
Khéo léo đường kim từng mối chỉ
Tô hồng ước mộng giữa đôi ta

Lan Anh

26.
Đôi ta mỗi đứa một phương trời
Lệ nhớ đêm ngày mặn đắng môi
Bên ấy xuân về xanh rặng liễu
Nơi này tuyết đổ trắng ven đồi
Yến oanh lẻ bạn không tròn mộng
Loan phượng xa bầy chẳng vẹn đôi
Giây phút tương phùng nào dám nghĩ
Tình theo bọt nước vỡ tan rồi 

Trâm Anh

27.
Tình theo bọt nước vỡ tan rồi
Từ đó riêng còn nẻo mộng thôi
Hỏi mượn chiều thơ ghì đắm đắm
Mà xem ý gió thổi tơi bời
Hoa tàn lá úa nơi nơi rụng
Khói lạnh sương mù lớp lớp khơi
Thoáng nhạt nhòa đi không thấy nữa
Là khi giọt lệ rót thay lời

Lan Anh

28.
Lời nào nói hết nỗi thương mong
Thổn thức từng đêm nhớ bạn lòng
Gối lẻ than đời sao lận đận
Tình sầu trách phận quá long đong
Thời gian gợi lại thời hoa mộng
Kỷ niệm về khơi giọt lệ hồng
Ngắm dải sương buồn bay tản mạn
Trong chiều văng vằng tiếng thu không

Hoàng Thứ Lang

0 nhận xét:

Đăng nhận xét