Giọt Sầu Tương Tư
1.
Nhặt mảnh khăn hồng nén tiếng than
Tình ta chớm nở vội phai tàn
Tương phùng mới đó mà ly biệt
Cách trở tương tư sầu mãi nhớ
Chia phôi thổn thức khổ hoài chan
Châu sa ngọc nát ghì ai oán
Thiếp nuốt niềm đau ngấn lệ tràn
Hải Đường
2.
Lệ tràn khóe mắt nhớ thương ai
Đẫm ướt bờ mi giọt ngắn dài
Chốn ấy em sầu so chỉ một
Nơi này anh khổ tính bằng hai
Không mong đẹp mộng trên trần thế
Chỉ ước bền duyên dưới dạ đài
Trâm gãy bình rơi đành đoạn tuyệt
Nhưng tình dẫu chết vẫn không phai
Hoàng Thứ Lang
3.
Không phai tuổi ngọc thuở mười mươi
Cửa khép rèm che dấu nụ cười
Mấy độ xuân về trông rạng rỡ
Bao lần tết đến thấy ngời tươi
Lầu son dệt mộng tình mai trúc
Gác tía ươm mơ nghĩa đất trời
Dáng hạc kiêu sa hòa cỏ lá
Niềm tư đọng mãi có nào vơi
Hải Đường
4.
Niềm tư đọng mãi có nào vơi
Lối cũ đường xưa bặt tiếng rồi
Gió động thềm lan hoa quế rụng
Hồ chao mặt nước bóng trăng rơi
Êm đềm em đứng bên song cửa
Lạnh lẽo sương giăng giữa đất trời
Ai biết chăng ai từ dạo ấy
Âm thầm góp nhớ gửi ngàn khơi
Lan Anh
5.
Ngàn khơi vọng mãi tiếng thời gian
Sóng vỗ từ xa sóng ngập tràn
Sợi nhớ mang theo nhiều thổn thức
Tơ sầu đọng lại chút miên man
Thờ ơ phút chốc tình khô héo
Lẩn thẩn giây thôi nghĩa úa tàn
Tháng bảy mây mưa về báo trước
Bên cầu quạ réo hãy mau sang
Bạch Vân
6.
Mau sang kẻo lỡ một phiên đò
Trả hết cho đời những líu lo
Kẻ ở nơi này buông tiếng hát
Người đi chốn ấy nhặt câu hò
Đành trao ánh mắt dầu nghi ngại
Cố gởi vòng tay dẫu đắn đo
Nghĩa cũ tình xưa xin bỏ lại
Cô dâu chới với cuộc mày mò
Nguyên Thoại
7.
Cô dâu chới với cuộc mày mò
Bóng khuất dần trên lượn sóng xô
Ngược gió bâng khuâng làn suối tóc
Xuôi dòng lẫn thẫn dáng con đò
Gót sen tưởng chẳng chùng bước ngại
Vai trúc thôi đành nặng mối lo
Đất lạ trời xa tình có thắm
Hay chăng chiều xuống nhớ vô bờ
Lan Anh
8.
Vô bờ nỗi nhớ giọt sầu Tương
Một tấm tình chung mấy đoạn trường
Lá thắm đưa duyên đường chỉ buộc
Tình nồng dẫn lối sợi tơ vương
Trăng cài rặng liễu mơ mi biếc
Gió tạt rèm song mộng má hường
Biển cạn non mòn thương chẳng cạn
Ai làm yến phụng rẽ hai phương
Hoàng Thứ Lang
9.
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Sánh bước cùng nhau vạn nẻo quê
Chốn ấy người đi tròn chữ hẹn
Nơi này kẻ ở vẹn câu thề
Dầu mưa dẫu nắng không bê trễ
Mặc khổ hay giàu chẳng mải mê
Gắn bó ân tình chung nguyện ước
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Nguyên Thoại
10.
Ngày về hẹn mãi một mùa xuân
Lòng cũng như hoa nở mấy lần
Cánh mộng ơ hờ bay khắp nẻo
Trăng thề tan tác rụng đầy sân
Đào rơi buổi sớm buồn tơ trúc
Gió thổi chiều hôm lạnh cõi trần
Bàng bạc sương sa ngoài bến vắng
Thương tình ngăn cách dãi sông ngân
Lan Anh
11.
Sông ngân bạc bẽo cuộc tình mơ
Bể ái phai tàn mấy nét thơ
Cuối bãi chua cay lời hẹn ước
Đầu sông chát đắng chữ mong chờ
Trời xui cách biệt thêm rầu rĩ
Đất khiến chia lìa lại ngẩn ngơ
Cứ mỗi mùa ngâu cho gặp lại
Chim kêu quạ réo chẳng tình cờ
Bạch Vân
12.
Tình cờ một phút thế mà yêu
Dệt chuỗi tơ loan mộng ước nhiều
Để dạ buâng khuâng tà áo ngọc
Cho lòng quyến luyến mảnh khăn thêu
Niềm thương gởi trọn bờ vai liễu
Nổi nhớ trao nguyên vóc dáng kiều
Chữ ái thầm mơ duyên hội ngộ
Xây đời thắm mãi hết cô liêu
Hải Đường
13.
Cô liêu sợi gió thoảng qua mành
Mộng mị vô tình cũng lướt nhanh
Tưởng đã cầm tay hoa kết nụ
Hay đâu chớp mắt lá xa cành
Bâng khuâng đáy nước tùng phai thắm
Ủ rủ chân trời liễu kém xanh
Bên suối ngồi xem bông quế rụng
Trăng lên khao khát giấc mơ lành
Lan Anh
14.
Lành lạnh mưa về trải lối hoang
Trời thu một sớm lá rơi vàng
Làn mây chuyển sắc bâng khuâng lại
Ngọn gió giao mùa lặng lẽ sang
Tim tím hoa sim cài trước ngõ
Xanh xanh tơ liễu rũ bên đàng
Buồn dâng đáy mắt mơ xa thẳm
Nhặt mảnh khăn hồng nén tiếng than
Lan Anh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét