Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Liên Hoàn Ô Thước Kiều - Nhị Thập Nhị Thủ

Trái Ngang

1.
Phím lạc dây chùng liễu chịu tang
Đường co lối hẹp nhện giăng hàng
Canh thâu giá rét niềm thương cảm
Gió buốt sương hàn nỗi nhớ mang
Quạnh quẽ đêm trường khâu mộng vỡ
Cô đơn tháng rộng vá tình tan
Tơ đồng đứt đoạn mong chi hợp
Ảo tưởng năm dài xóa trái ngang

Hải Đường

2. 
Ảo tưởng năm dài xóa trái ngang
Cầu duyên lỗi nhịp thiếp xa chàng
Cung đàn nức nở hồn tan tác
Khúc nhạc u hoài mộng dở dang
Lối cũ chờ ai thân một bóng
Đường xưa đếm bước lệ hai hàng
Người ơi có thấu niềm cay đắng
Lỡ giấc mơ đầu nỗi khổ mang

Hoàng Thứ Lang

3. 
Mang mang sương khói nhuộm trời mây
Đêm xuống gương trêu một bóng gầy
Cuốn bức rèm thưa tìm dáng cũ
Nghe làn gió lạnh rót đêm nay
Nhìn ra lơ lững vầng trăng khuyết
Ngoảnh lại ngây ngô chén rượu đầy
Khuya đã dần lui vào tịch mịch
Xa còn ngơ ngác cánh chim bay

Lan Anh

4. 
Chim bay đến mãi tận chân trời
Có biết nơi này đẫm lệ rơi
Biển cả mênh mang tình đứt đoạn
Rừng thưa quạnh vắng nhớ khôn nguôi
Theo mây tính lại chưa tròn kiếp 
Tựa sóng tìm xem suốt cuộc đời 
Bãi cát lầu sò tung bọt trắng
Đừng buồn tội lắm dã tràng ơi

Bạch Vân

5. 
Ơi gió từ đâu xoáy lạnh lùng
Rã rời tan tác đóa phù dung
Cho mây thờ thẫn mây man mác
Để nắng bâng khuâng nắng ngập ngừng
Bước chậm đi về nghe vắng lặng
Mi buồn khép lại nhớ mông lung
Yêu nhau từ độ trăng mười sáu
Giờ chỉ riêng ai hứng não nùng

Lan Anh

6. 
Não nùng tiếng quốc vọng trong sương
Từ dạo mình chia đứa mỗi đường
Kẻ ở nơi đây dài luyến nhớ
Người về nẻo ấy nặng sầu vương
Tình yêu diệu vợi không miên viễn
Mộng ước mong manh khó cửu trường
Dẫu cách xa nhau lòng chẳng đổi
Ngàn thu vạn kiếp vẫn còn thương

Hoàng Thứ Lang

7. 
Còn thương rau đắng chát môi mềm
Tiếng cuốc vang hoài áy náy thêm
Cảnh cũ vừa xa bên ngoài ngõ
Người xưa đã vắng phía sau thềm
Tình theo đuổi mãi rơi dòng lệ 
Bụi phủ che rồi lấp bóng đêm
Tí tách mưa chiều buồn quán lá
Khơi lên đốm lửa gợi êm đềm

Bạch Vân

8. 
Êm đềm sóng vỗ nắng dần phai
Liễu ngắm dòng xanh ngã bóng dài
Lau trắng ngỡ ngàng cơn gió thổi
Chiều vàng e ấp đóa hoa khai
Ngồi trên dốc đá đưa tầm mắt
Ngó xuống con sông điểm cánh lài
Tình cảnh thêu thùa bao khắc khoải
Mênh mông nỗi nhớ nhớ về ai

Lan Anh

9. 
Mênh mông nỗi nhớ nhớ về ai
Mắt biếc mi thanh mái tóc dài
Má thắm yêu kiều đi yểu điệu
Môi hồng diễm lệ bước khoan thai
Dừng bên ngõ trúc xinh tà áo
Đứng cạnh tường hoa đẹp gót hài
Giấc mộng đêm trường mơ dáng ngọc
Canh tàn khắc lụn vẫn không phai

Hoàng Thứ Lang

10. 
Phai màu áo tím buổi chia tay
Rẽ lối người đi giọt ngắn dài
Buổi trước cùng nhau nhìn bướm lượn
Hôm nay lẽ bóng ngắm mây bay
Tàn tro vị đắng hoài năm tháng
Kết cục tan thương dẳng tối ngày
Mượn bút đề thơ sầu cố giải
Tình si một hương chứ nào hai

Hải Đường

11. 
Tình si một hướng chứ nào hai
Ghé đến nơi xưa tưởng gót hài
Gió lạnh còn đưa chờ khách hỏi
Đào hồng vẫn nở đón xuân lai
Ly tan mới hiểu cười vui ngắn
Hội ngộ rồi hay tiếc nhớ dài
Gửi lại ngoài sân dòng thủ bút
Mong nàng sẽ hiểu tấc lòng ai

Linh Tâm

12. 
Ai rõ lòng ai nặng trĩu sầu
Này đêm tưởng nhớ xót thương nhau
Hồn mai giấc bướm cành thu úa
Ngõ trúc vườn trăng nếp lụa nhàu
Đã biết muôn phương trời đất rộng
Đành hay vạn dặm núi sông sâu
Tương phùng sớm hẹn mùa ly biệt
Nào trách ông tơ chẳng bắc cầu

Lan Anh

13.
Nào trách ông tơ chẳng bắc cầu
Buồn vui mấy bận hỏi vì đâu
Người trông lãng khách trông mờ mắt
Kẻ nhớ hồng nhan nhớ bạc đầu
Vạn kiếp thề nguyền hay mấy nỗi
Ngàn năm hẹn ước có bao lâu
Tình duyên ngắn ngủi âu vài đoạn
Chả phải riêng ta mới hận sầu

Linh Tâm

14. 
Chả phải riêng ta mới hận sầu
Tìm người bạn cũ ở nơi đâu
Chia ly thuở ấy tình nồng thắm
Hội ngộ giờ đây tóc bạc mầu
Đứng cuối sân ga nhìn bóng khuất
Về đầu bến bãi ngắm trăng thâu
Thương sao chẳng chót cho tròn vẹn
Để khúc nam ai vọng dưới lầu

Bạch Vân

15.
Vọng dưới lầu hoa mấy điệu đàn
Cung sầu thánh thót khúc ly tan
Trăng nằm lặng bóng ngơ mây nước
Lá rụng đua nhau cuộn gió ngàn
Nghe chớm hơi may nhè nhẹ thoảng
Quyện vào hương cúc ngập ngừng lan
Quay mình buông vội rèm che lửng
Đêm đã sang canh nến lại tàn

Lan Anh

16. 
Nến lại tàn mà lệ chửa vơi
Nhìn trăng xế bóng cuối chân trời
Mây trôi lãng đãng sương mờ phủ
Gió thổi rì rào lá úa rơi
Nghĩa cũ thương hoài thương chẳng dứt
Tình xưa nhớ mãi nhớ không rời
Người ơi số kiếp nào ngang trái
Tạo hóa xui mình đứa mỗi nơi

Hoàng Thứ Lang 

17. 
Tạo hóa xui mình đứa mỗi nơi
Vườn yêu bụi phủ mịt góc trời
Trơ cành héo hắt vì giông bão
Trụi lá điêu tàn bởi tuyết rơi
Trúc chẳng buồn reo sầu dịu vợi
Mây quên đáp lượn khóc ngàn khơi
Người ơi thưở ấy vàn nhung nhớ
Má tựa môi kề phút lả lơi

Hải Đường

18.
Phút lả lơi này chớ khắc ghi
Hoa trôi nước chảy có duyên gì
Lầu cao cửa khoá hồn như tuyết
Gác vắng rèm buông liễu tựa mi
Bách lý còn xanh cùng tuế nguyệt
Phù dung chỉ đẹp lúc xuân thì
Thu đi hạ đến tình phai nhạt
Trả lại cho đời nỗi biệt ly

Linh Tâm

19. 
Biệt ly ngấn lệ đẫm mi sầu
Chiếc lá thu về gió cuốn đâu
Kẻ nhớ ngồi trông bờ giậu cúc
Người thương đứng tựa mái hiên lầu
Xa xôi vạn dặm duyên nồng thắm
Cách trở ngàn trùng nghĩa nặng sâu
Vẫn biết đôi mình không thể hợp
Nhưng nào quên được mối tình đầu

Hoàng Thứ Lang

20.
Tình đầu rơi rụng chút hương xưa
Thoang thoảng lan theo ngọn gió mùa
Ngõ sớm đâu còn hình bóng đợi
Đường chiều cũng hết bước ai đưa
Quen dần khúc nhớ du dương gõ
Lạ hẳn lời yêu lắt léo đùa
Mở cửa ngồi hong màu nắng nhạt
Trong vườn tiếng lá xạc xào khua

Lan Anh

21.
Lá xạc xào khua điệp khúc buồn
Bêm thềm rả rích giọt mưa tuôn
Vườn lan đậu đáp vài con bướm
Giậu cúc vờn bay mấy cánh chuồn
Dáng cũ thương hoài thương mãi mãi
Người xưa nhớ quá nhớ luôn luôn
Đời hai lối rẽ mong gì hợp
Tựa nước dòng sông giã biệt nguồn

Hoàng Thứ Lang

22.
Giã biệt nguồn vui ngấn lệ tràn
Đường hoa rỉ máu gót đài trang
Khăn thêu giữ lại tròn ân ái
Nhẫn bạc trao về vẹn nghĩa mang
Thắt chặt niềm đau lòng đứt đoạn
Ôm đồm nỗi nhớ dạ lìa ngang
Chia ly biệt khúc hồn trăng lạnh
Phím lạc dây chùng liễu chịu tang

Hải Đường

0 nhận xét:

Đăng nhận xét