Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

Duyên Mùa Loạn - Vũ Hoàng Chương

Người đi ta cũng lên đường 
Trông ra khói lửa mà thương phong trần. 
Biết bao giờ gặp cố nhân 
Cho ta lại được có lần cầm tay? 
Lời kia xin tạc dạ này 
Mong đừng quên, lúc đổi thay cuộc cờ. 
Một đi nắng đợi mưa chờ 
Bèo mây ai dám hững hờ lòng ai... 
Đường khuya nhớ buổi kề vai 
Đèn khuya nhớ lúc canh dài trao yêu. 
Rồi đây khói sớm men chiều 
Say bao nhiêu lại bấy nhiêu ngậm ngùi. 
Nước non thề cũ khôn nguôi 
Giống đa tình vẫn muôn đời tình si. 
Người ơi, ta biết tặng gì? 
Mượn vần thơ gửi hồn đi theo cùng! 
[ Sài Gòn 1963 ]

0 nhận xét:

Đăng nhận xét