Khủng khiếp hơn chuyện về các loài ma
Cái ung nhọt của nền mỹ học
Em hiện ra kinh hoàng như tiếng sét
Cái xấu tỏa từ em nhức nhối đến tận cùng
Các quy luật quay cuồng và thế giới đảo điên
Những lý thuyết cao siêu đều trở thành vô nghĩa
Xấu vĩ đại. Xấu bao la
Đứng trước em mọi người đều nhỏ bé
Cái đẹp khi có em đang hấp hối từng giờ
Em diện trên người bộ quần áo vải xoa
Nỗi nhục nhã của nền công nghiệp dệt
Tay em đeo đồng hồ, một dẫn chứng cho những gì khập khiễng
Và em đi, di động xót xa buồn
Đôi mắt em không thể gọi là nhìn
Sức hủy diệt ném vào hiện thực
Mọi bất hạnh khi có em đều có quyền ngờ vực
Những xấu xa gặp em đều vênh mặt tự hào
Cái gọi là cười mới ghê gớm làm sao
Mỹ học chết trên bờ môi thô thiển
Sự hoàn thiện cúi đầu chào vĩnh biệt
Và nghệ thuật chen lấn nhau trút hơi thở cuối cùng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét