Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

Truyện thơ ngụ ngôn - Tập 2 - Lev Tolstoy

Thằng nói dối
Kiến và chim bồ câu
Quạ và bồ câu
Lừa và ngựa
Mụ đàn bà và con gà mái
Gà mái và những quả trứng vàng
Chồn hôi
Sư tử , gấu và cáo
Chuồn chuồn và kiến
Ếch và sư tử
Sói và sếu
Những chị làm công và con gà mái
Con chó và cái bóng của nó
Hươu bố và hươu con
Con cáo và chùm nho
Gà mái và chim én
Lừa đội lốt sư tử
Người làm vườn và các con trai
Cáo và dê
Sếu và cò
Người đánh cá và con cá con
Thỏ và Ếch
Con cáo
Muỗi và sư tử
Lừa rừng và lừa nhà
Chó sói và dê
Con hươu
Hươu và ruộng nho
Ông già và thần chết
Sư tử và cáo
Mèo và lũ chuột

Thằng nói dối

Thằng bé chăn cừu hay mói dối
Bỗng một hôm la lối lên rằng:
-Cứu tôi với, bớ dân làng!
Sói rừng đang đến đuổi tan đàn cừu
Mấy thôn dân mắc mưu tưởng thật
Chạy vội ra nhưng mất công toi
Thằng nói dối dược trận cười
Hôm sau lại dở trò chơi dối lừa
Rồi một hôm bất ngờ có sói
Xông vào cừu, chó đói say mồi
Thằng chăn cừu hét liên hồi
Dù nghe kêu cứu không người nào ra
Tưởng nó dở trò ma mọi bữa
Chẳng ai thèm nghe đứa đùa dai
Sói tung hoành chẳng sợ ai
Bầy cừu bị hại nguy tai cả đàn

Kiến và chim bồ câu

Kiến con khát nước
Mò xuống suối sâu
Không may nước cuốn
Lôi kiến trôi mau
Trồi lên ngụp xuống
Sặc nước lao đao
Trong cơn nguy biến
May có bồ câu
Thả cành cây xuống
Cho kiến bám vào
Thoát cơn nguy biến
Nghiã nặng tình sâu.
Một thời gian sau
Thợ săn bủa lưới
Sắp bắt bồ câu
Kiến muốn cứu nhau
Nhằm chân người đốt
Một nhát thật đau.
Thợ săn giật thót
Lưới rơi đằng nào
Bồ câu bay vội
Thoát nạn qua cầu

Quạ và bồ câu

Quạ đen nhìn thấy bồ câu
Được nuôi ăn sướng, lòng ao ước hoài
Vội bôi vôi trắng lên người
Những mong trà trộn cùng loài bồ câu
Bồ câu tưởng họ với nhau
Vui lòng cho quạ cùng vào ở chung
Quạ đem quên khuấy hành tung
Tiếng kêu “quạ quạ” lạ lùng phát ra
Bồ câu xúm lại hét la
Mổ đau và đuổi quạ ra khỏi chuồng
Quạ đau chạy cuống chạy cuồng
Quay về, tổ quạ lại ruồng đuổi đi
Vì lông nó trắng lạ kì
Họ hàng nhà quạ tức thì chẳng dung

Lừa và ngựa

Ngựa cùng lừa bước trên đường
lừa thồ nặng quá thảm thương kêu trời
Lừa rằng:”Chị ngựa mến ơi!
Đỡ tôi chút ít cho tôi đi cùng…”
“-Không! Không!”Ngựa đáp lạnh lùng
Mặc lừa chở nặng cuối cùng chết toi
Chủ hàng chẳng nói nửa lời
Chất chồng lưng ngựa đầy vơi cho vừa
Lại thêm cả tấm da lừa
Khốn thay thân ngựa bây giờ mới rên:
“Giúp lừa chút ít ngại phiền
Giờ đây lừa chết , hàng lèn thân ta
Chất thêm cả tấm da la
Còng lưng khốn khổ, ta tha lặc lè”

Mụ đàn bà và con gà mái

Gà mái đẻ mỗi ngày một trứng
Mụ chủ nhà cao hứng cho rằng:
Ăn nhiều hẳn đẻ càng hăng
Mỗi ngày hai trứng , càng tăng lợi nhiều
Nghĩ sao mụ quyết làm theo
Ngày ngày gà nốc chặt diều béo quay
Tức thì gà tịt đẻ ngay!

Gà mái và những quả trứng vàng

Gà mái đẻ quả trứng vàng
Mụ chủ mơ màng vàng có nhiều ngay
Đinh ninh trong bụng gà này
Hẳn là một cục trăm cây vàng ròng
Vội đem mổ bụng moi lòng
Hỡi ôi!Trăm mái gà cùng giống nhau
Tìm vàng, vàng chẳng thấy đâu

Chồn hôi

Chồn hôi đến bác thợ đồng
Lưỡi lè liếm giũa mặn dòng máu tươi
Tưởng rằng sắt ứa máu người
Lưỡi thời càng kiếm , mấu thời càng phun
Thế là khốn nạn thân chồn
Tự làm toạc lưỡi vẫn còn hân hoan

Sư tử , gấu và cáo

Sư tử cùng với gấu đen
Láng giềng vốn chỗ thân quen lâu ngày
Chỉ vì miếng thịt này đây
Chẳng ai nhường nhịn nên gây bất bình
Tranh nhau, cãi vã rối tinh
Xông vào ẩu đả, quyết giành phần hơn
Rõ là cả giận mất khôn
Một hồi cắn xé ngấm đòn ngã lăn
Cáo đâu len lén đến gần
Thó ngay miếng thịt nhanh chân chạy liền

Chuồn chuồn và kiến

Trời về thu lúa mì ẩm ướt
Lũ kiến đem lần lượt ra phơi
Chuồn chuồn đói đến ngỏ lời:
“Xin nhau ít lúa cầm hơi đói lòng”
Kiến bảo:”Sao hè không chịu nhặt?”
Chuồn chuồn rằng :”Bận hát anh ơi!”
Họ nhà kiến bật lên cười:
“-Mùa hè chơi nhởn, đông thời múa đi”

Ếch và sư tử

Gần xa ếch ộp vang lừng
Sư tử tưởng chừng mãnh thú cực to.
Vểnh tai rướn cổ lên nghe
Nhìn xem ếch ộp mô tê chốn nào
Bỗng từ bụi cỏ đầm ao
Một anh ếch cốm nháo nhào nhảy ra
“Ôi chao!Mãnh thú đây à?”
Sư tử chộp ếch rồi chà xuống chân:
“Nửa người nửa ngợm mười phân
Mà mi làm mỗ muôn phần âu lo”.

Sói và sếu

Sói hóc xương khạc không khỏi họng
Gặp sếu bèn giở giọng van lơn:
“Sếu ơi! cổ bạn dài hơn
Giúp tôi, thò mỏ lôi dần xương ra
Tôi sẽ thưởng thật là hậu hĩ
Nào nhanh lên một tí đi nào!”
Sếu ta thò hẳn đầu vào
Gắp xương họng sói lôi mau khỏi mồm
Sói thoát nạn lồm cồm bò dậy.
Sếu chờ xin sói lấy thưởng cho
Nhe răng nhọn, sói cười to:
“Đầu mi vừa mới thập thò họng tao
Tao tha không cắn đứt đầu
Đó là phần thưởng lẽ nào nhỏ nhoi”

Những chị làm công và con gà mái

Đêm đêm gà gáy canh ba
Mụ chủ đã thúc người ta dậy làm.
Ngày ngày cực nhọc khổ kham
Gia nhân các chị quyết băm chết gà.
Tưởng không nghe gáy, chủ tha
Ngờ đâu lại khổ gấp ba bốn lần
Không nghe gà gáy canh tàn
Chủ nhà lại gọi dậy càng sớm hơn.

Con chó và cái bóng của nó

Có một con chó
Ngoạm miếng thịt to
Qua chiếc cầu ván
Bắc hai bên bờ.
Bóng nó dưới nước
Ẩn hiện lờ mờ
Tưởng con chó khác
Ngoạm miếng thịt to
Nó nhả miếng thịt
Lao xuống nước vồ
Cướp mồi chó khác
Tưởng dễ ngon ơ
Miếng thịt trôi mất,
Bóng mồi thấy mô
Chó ta trơ khấc
Tiếc ngẩn tiếc ngơ
Thả mồi bắt bóng,
Chó tham thật khờ.

Hươu bố và hươu con

Có một hôm hươu con hỏi bố:
Bố tinh nhanh đồ sộ nhường kia
Đôi sừng tự vệ gớm ghê
Sao gặp chó, bố chạy re hết hồn?
Hươu bố cười khen con nói phải
-Nhiều tai hạo hãm hại chúng ta
Nên vừa thấy chó từ xa
Đã lo mất mạng, thế là chạy ngay.

Con cáo và chùm nho

Thấy chùm nho mọng trên giàn
Cáo tìm mọi cách hái ăn đỡ thèm
Nhảy lên tụt xuống mấy phen
Bực mình chẳng được,cáo bèn chê bôi:
-Nho còn xanh quá đi thôi…

Gà mái và chim én

Ổ trứng rắn nằm trong bụi cỏ.
Gà mái mơ dọn ổ ấp luôn
Chim én nói rõ nguồn cơn
Chị gà ngốc thế có buồn hay không!
Ích chi ôm ấp cậy trông
Nay mai nó nở thịt hồng trơn da
Nghĩ gần mà chẳng lo xa
Nay mai nó lớn hại gà trước tiên.

Lừa đội lốt sư tử

Lừa ta lại muốn ra oai
Mượn lốt sư tử khóac ngoài huênh hoang
Làm người và thú bàng hoàng
Tưởng sư tử thật chạy quàng lung tung.
Bỗng đâu một trận cuồng phong
Hất lốt sư tử bay tung khỏi lừa
Giờ trông lừa thảm hại chưa
Chịu muôn loài quật như mưa đòn thù.

Người làm vườn và các con trai

Người làm vườn sắp qui tiên
Trong khi hấp hối lặng nhìn các con:
“Sau khi cha khuất đỉnh non
Trong vườn nho đó cha chôn vật gì
Các con hãy cố tìm đi
Nghề nhà trồng trọt nhiều khi rất cần”
Khi người cha đã từ trần
Các con đào bới đất cằn vườn nho
Ngỡ tìm được của cha cho
Ra công cày xới thăm dò khắp nơi
Bừa đi bừa lại đất tơi
Nho càng xanh tốt bời bời hơn xưa
Công lao động thật chẳng thừa
Tất nhiên nho được một mùa bội thu
Cả nhà từ đó giàu to.

Cáo và dê

Dê khát nước bèn mò xuống dốc
Nước giếng trong cố nốc no nê
Bụng phình ong óc nặng nề
Chẳng leo lên được be be rống hoài
Cáo bĩu môi nhăn mày và bảo
"Óc chứa trong đầu não mi kia
Giá nhiều như bộ râu mi
Hẳn là phải biết nghĩ suy rõ ràng
Trước khi xuống phải càng tính kĩ
Xem uống xong có thể ngược lên?
Bây giờ ngốc phải kêu rên
Xuống thì xuống được , ngược lên không hòng..."

Sếu và cò

Đàn sếu phá hoại mùa màng
Dân làng bủa lứa một đàn sếu to
Bác nông dân bắt một lô
Lẫn trong có một chú cò sa chân
Cò rằng:"Hỡi bác nông dân!
Tôi là cò trắng ở gần bố ông
Ông nhìn xem phải sếu không?
Giống cò danh giá trắng nông đây mà
Mong rằng ông thả tôi ra
Tóm chung với sếu thật là không nên"
Bác nông dân trả lời liền:
"Thôi thôi mi chớ than phiền làm chi
Tóm chung đàn sếu có mi
Chịu chung số phận kêu chi nhiều lời
Vặt lông nướng chả chén chơi!"

Người đánh cá và con cá con

Cá con sa lưới
Nói với bác chài:
-Tôi bé thế này
Tí teo gày xác
Lợi gì đâu bác!
Bác hãy thả tôi
Mai này lớn rồi
Lời thu gấp bội
Bác chài mới nói:
Chỉ có đứa ngu
Mới chơ lợi to
Bỏ qua lợi nhỏ

Thỏ và Ếch

Thỏ thường là món ăn ngon
Thú rừng thường kiếm thỏ non săn mồi
Đại bàng , chó cắn chết tươi
Thỏ thường ăn đạn của người thợ săn
Cả đời trốn lủi khó khăn
Hiểm nguy rình rập , ngủ ăn thất thường
Chán vì kiếp sống bi thương
Thỏ tìm đến chỗ kênh mương đâm đầu
Đang lần đến chỗ nước sâu
Ếch nhái thấy động nhảy ào trước tiên
Thỏ đang đau đớn ưu phiền
Bỗng dưng tĩnh lại chúng liền nghĩ suy
"Loài ta khốn khó ai bì
Thế mà ếch nhái cực kì sợ ta
Cuộc đời chúng nó hẳn là
Đau thương tồi tệ hơn ta nhiều lần
Tội gì tuyệt vọng uổng thân

Con cáo

Con cáo sập bẫy đứt đuôi
Nó liền ngẫm nghĩ ngược xuôi cách nào
Để che nỗi nhục lớn lao
Bèn kêu cả họ đồng hao xa gần
Thuyết rằng : đuôi vướng chẳng cần
Chặt đi nhẹ đít ,thuận chân thôi mà.
Một con cáo khác vạch ra
"Chẳng qua chị muốn cả nhà chặt đuôi
Chỉ vì chị đứt đuôi thôi "
Thế là cáo cộc bị lòi mưu gian
Đành thầm nuốt nhục thở than

Muỗi và sư tử

Sư tử vốn đứng đầu mãnh thú
Vẫn tỏ ra tự phụ kiêu căng
Một hôm muỗi đến thách rằng :
Ông đừng tưởng sức bằng mấy tôi
Ông dơ vuốt ra chơi nhau hử?
Hay giơ nanh cắn thử nhau xem
Chẳng qua mấy miếng võ mèng
Giống như mấy mụ cà tèng nhà quê
Nếu ngài muốn ngứa nghề đao búa
Thì ra đây thử lửa tí chơi
Nói rồi muỗi đốt tơi bời
Cứ nhè hai má , mũi , môi mà mần
Sư tử phải lấy chân vỗ mặt
Móng vuốt cào mìng sứt bét be
Máu tươi chảy ướt đầm đìa
Dần dần kiệt sức râu ria bơ phờ
Muỗi nổi kèn vo vo đắc thắng
Bỗng sa vào mạng lưới nhện ranh
Muỗi bị nhện hút máu tanh
Than thân thắng chúa rừng xanh mới rồi
Nay thua nhện nhép chết toi.

Lừa rừng và lừa nhà

Lừa rừng ca ngợi lừa nhà
"Trông anh béo tốt đẫy đà lớn cao
Thức ăn ngon ngọt làm sao
Đời anh thật đáng tự hào lắm thay!"
Bỗng đau hàng hóa khuân đầy
Chủ nhà chất hết lên vai lừa nhà
Gậy tầy thúc đít lừa la
Lừa rừng mới mở mắt ra lẽ đời
Bèn rằng :"Này bạn tôi ơi!
Ra anh trả giá cuộc đời cũng cao
Còn tôi chẳng đến nỗi nào
Lại đi ghen ghét anh sao đành lòng"

Chó sói và dê

Sói nhìn dê đứng trên cao
Biết rằng không thể làm sao bắt mồi
Nó bèn ngon ngọt ngỏ lời:
"Giá mà cô xuống với tôi nơi này
Ở đây cỏ ngọt tươi đầy
Đất bằng phẳng lặng cảnh say lòng người"
Dê rằng :"Anh bạn sói ơi
Anh mời đâu phải vì tôi thực lòng
Chính vì món tái anh mong
Tôi đây biết tỏng tòng tong anh rồi

Con hươu

Uống xong ngắm nước lồng mây
Hươu nhìn mặt suối thấy ngay bóng mình
"Ôi chao !Sơn thủy hữu tình
Cặp sừng đồ sộ trông mình hiên ngang
Ồ! Nhưng bốn cẳng gầy nhàng
Trông càng xấu xí lại càng xấu thêm"
Bỗng đâu sư tử chồm lên
Hươu co cẳng chạy vút trên cánh đồng
Vậy mà khốn khổ hươu không
Vô rừng, sừng lại vướng trong cây rừng
Để sư tử chộp được lưng
Đến khi sắp chết mới bừng tỉnh ra :
"Cái gì cứu được người ta
Thì ta ngược lại nhìn ra nó tồi
Cái làm mình bị toi đời
Lại từng thích thú mê tơi mới kì"

Hươu và ruộng nho

Hươu núp trong vườn nho rậm rạp
Người đi săn lùng khắp chẳng ra
Họ vừa bỏ cuộc cho qua
Hươu yên chí chẳng lo xa tính gần
Nó quay ra vội ăn trụi lá
Người đi săn thấy lạ quay về
Lá nho rơi rụng bốn bề
Hẳn là con thú đi về quẩn quanh
Họ nổ súng đoành đoành mấy phát
Hươu trúng thương vía bạt hồn bay
Trước khi nhắm mắt xuôi tay
"Nghĩ ra đã muộn lỗi này tại ta
Chưa thoát hiểm vội ra bứt lá
Chính vườn nho vừa đã cứu mình
Vong ân bội nghĩa , đoạn tình
Giá kia phải trả mạng mình đớn đau

Ông già và thần chết

Bác tiều phu đốn xong bó củi
Đường về thôn lủi thủi còn xa
Thân già miệng thở dốc ra
Miệng thì lẩm bẩm:"Chẳng thà chết ngay
Giá thần chết đến đây tức khắc
Ta buông tay phó thác còn hơn"
Ngờ đâu thần chết lại gần
"-Ta đây !xin hỏi lão cần gì cơ?"
Ông già cuống quít tảng lờ
"À à ! Bó củi . Lão nhờ lên vai"

Sư tử và cáo

Sư tử già lừ khừ lử khử
Nằm nghĩ mưu để nhử mồi ngon
Giả vờ ốm yếu héo hon
Nằm trong hang vẻ chẳng còn sức hơi
Các con thú vào chơi thăm hỏi
Sư tử bèn ăn gỏi từng anh
Không qua được mắt cáo ranh
Cửa hang hỏi chõ đành hanh ngọt ngào
"Sức khỏe ngài ra sao rồi ạ?
Tôi đứng ngoài , ngài xá tội cho"
Sư tử rằng :"Lão ốm o
Ơ này cô cáo !Sao cô chẳng vào?"
Cáo trả lời :"Tôi vào sao được?
Vì dấu chân sau trước vô nhiều
Dấu chân ra lại mất tiêu
Vậy thì chẳng dại tôi theo lũ khờ"

Mèo và lũ chuột

Đàn chuột nhà sinh sôi nảy nở
Bị mèo săn khổ sở bao phen
Họ hàng nhà chuột kêu rên
Gọi nhau di tản rút lên trên trần
Mèo thấy chuột đếch lần xuống đất
Bèn nghĩ mưu săn bắt dễ dàng
Một chân mèo chạm xà ngang
Vờ chết chờ chuột chạy sang thì vồ
Một chú chuột bô bô phát giác:
"Anh có thành tải rách nữa đi
Tôi đây cũng chẳng lạ gì
Đem thân vào chỗ hiểm nguy...đừng hòng"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét