Ai phơi lố áo bà ba (*)
Ba mươi sáu vạt mượt mà làm duyên
Mười hai chiếc cổ trái tim
Mở ra khép lại đón tìm nắng rơi
Vòng eo áo nhỏ mồ côi
Chờ vòng eo thật của người mình thương
Lao xao gió bụi mười phương
Những hàng khuy bấm giận hờn bung ra
Mười hai màu sắc đậm đà
Có màu gọi được tình xa về gần
Áo bà ba của người dưng
Mà như quen lắm như thân lâu rồi
Phải chi biết được ai phơi
Lòng mình khỏi phải bồi hồi bâng khuâng
Áo bà ba chẳng giữ chân
Mà sao chân bước ngập ngừng, tại sao?
Ba mươi sáu vạt mượt mà làm duyên
Mười hai chiếc cổ trái tim
Mở ra khép lại đón tìm nắng rơi
Vòng eo áo nhỏ mồ côi
Chờ vòng eo thật của người mình thương
Lao xao gió bụi mười phương
Những hàng khuy bấm giận hờn bung ra
Mười hai màu sắc đậm đà
Có màu gọi được tình xa về gần
Áo bà ba của người dưng
Mà như quen lắm như thân lâu rồi
Phải chi biết được ai phơi
Lòng mình khỏi phải bồi hồi bâng khuâng
Áo bà ba chẳng giữ chân
Mà sao chân bước ngập ngừng, tại sao?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét