(Từ câu 571 đến câu 616)
571. Em ơi, nói nữa chi đau
Về thăm lịch sử từ lâu quê nhà
Việt Nam những luống can qua
574. Địa dư không thể thoát ra cái vòng
Cái vòng truyền giáo cong cong
Cái vòng mua bán, lòng thòng thực dân
Đã từ thế kỷ mười lăm
578. Cả hai thứ ấy ăn nằm nước ta[116]
Khi nói gần, khi nói xa
Cái màn xâm thực hiện ra cả rồi
Đời Thiệu Trị, họ châm ngòi [117]
582. Đến đời Tự Đức, coi mòi không xong[118]
Hai lần đại bác đì đùng
Hai lần Đà Nẵng, lưng tròng đứng trông
Rồi thì Ba tỉnh Miền Đông
586. Miền Tây Ba tỉnh cũng vong theo ngày
Miền Nam tự trị từ đây[119]
Miền Bắc thuộc địa, lan lây mấy hồi
Miền Trung bảo hộ, ôi thôi
590. Ba Miền nước Việt đến hồi tang thương
Xéo dày cho nát quê hương
Trăm năm Pháp thuộc, trăm đường âm u
Đường đi kháng chiến mịt mù
594. Đường vào thăm thẳm ngục tù mở ra
Đường thì đày ải châu sa
Đồn điền, phu tải, thịt da lưng còng
Hàm Nghi mang nỗi hờn vong[120]
598. Thanh Giảng tuẫn tiết trôi dòng vấn vương
Em thương Hoàng Diệu, Tri Phương[121]
Phận làm tướng, chỉ một đường tử sinh
Duy Tân biệt xứ một mình[122]
602. Huế Triều nuốt ngậm điêu linh âm thầm
Cả dân tộc, khối hờn căm
Cả quê hương, bóng ngoại xâm phủ mờ
Cần Vương lên ải mịt mờ[123]
606. Văn Thân gắng gượng xác xơ não nùng[124]
Đông Kinh Nghĩa Thục, điệp trùng[125]
Tiếng lòng cứu nước đều cùng đứng lên
Đường đi kháng chiến thênh thênh
610. Khi nào hết giặc, quê mình mới thôi
Hoàng Hoa Thám, tựa núi đồi[126]
Nguyễn Trung Trực, mượn con mồi hiếu ân[127]
Em thương Thái Học vong thân
614. Còn quay nhìn, lưỡi dao đâm vào người
Trước khi chết, ngạo nghễ cười
616. Hôm nay ta chết, mai người Pháp tây[128]
Tù đày, xử tử, phanh thây
618. Biết bao liệt sĩ tháng ngày âm vang
Em thương Cô Bắc, Cô Giang [129]
Tuổi còn xuân, gãy nửa đàng, em ơi !
Bắc – Giang, về với chơi vơi
622. Em theo Trưng-Triệu, muôn đời nhớ thương
Em đi khắp phố khắp phường
Từng đốt xương, nối con đường quê hương [130]
Ba Kỳ, hai chữ đoạn trường
626. Một Kỳ đã khổ, còn vương Ba Kỳ[131]
Bắc Nam Trung đẹp thế ni !
Đừng kêu đừng gọi Ba Kỳ nữa nghe !
Võng đưa kẽo kẹt trưa hè
630. Em ơi, có cảm tiếng ve kêu sầu
Sầu ai réo tận canh thâu !
632. Khóc ai réo tận tinh cầu lan xa !!!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét