Hiển thị các bài đăng có nhãn Việt Nam thi sử hùng ca. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Việt Nam thi sử hùng ca. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

Ghi chú

[①] Dòng họ Hồng Bàng thay nhau gìn giữ dòng giống Lạc Việt ở Phương Nam. Cho tới đời Vua Kinh Dương Vương, truyền lại Lạc Long Quân hiệu Hùng Hiền Vương và truyền lại đến 16 đời sau, đều mang hiệu Hùng Vương, chỉ khác nhau chữ húy chính giữa, từ Hiền, Quốc, Việt, . . . đến Duệ là vị thứ 17. Từ Kinh Dương Vương đến Hùng Duệ Vương gồm 18 đời, nên gọi là 18 đời Vua Hùng Vương. Quốc hiệu là nước Văn Lang, đóng đô ở Phong Châu, và kéo dài từ năm 2879 đến năm 258, tức được 2621 năm, trước Dương lịch.

Từ năm 1975 trở đi

(Từ câu 695 đến câu 722)

 695. Em đi, lòng những vấn vương
Em về, lòng những nhớ thương muôn đời
Em đi, mang nặng xa khơi
698. Em về, mang nặng đầy vơi bên dòng
Em đi, lòng nhớ dặn lòng
Em về, đếm lại chờ mong đợi chờ 
Non ơi ! Đứng đó ! Bao giờ !
702. Nước ơi ! Đứng đó ! Bên bờ lên non !
Trăm năm, núi cũng núi non
Ngàn năm, nước cũng nước non bên bờ 
Em đi, trong mộng trong mơ 
706. Năm ngàn năm, đã đợi chờ thật lâu !
Dòng lịch sử, bãi nương dâu
Nhục vinh, vinh nhục ngập đầu núi sông
Một nét nhục, cũng phải lồng
710. Một nét vinh, cũng phải trông, mới là !
Nước là nước, nhà là nhà 
Nhà là của nước, nước là của sông
Em ơi, con Lạc cháu Hồng
714. Em ơi, dòng dõi con Rồng cháu Tiên
Quê hương còn đó, Ba Miền
Việt Nam còn đó, núi liền với sông
Trường Sơn có thấu Biển Đông !
718. Thái Bình có thấu Sông Hồng, Cửu Long !
Đồng Nai đứng đợi cuối dòng
Nước bao nhiêu nữa, cũng nguồn mà ra
VIỆT NAM, non nước một nhà 
722. NĂM NGÀN NĂM nữa cũng là VIỆT NAM !!!

Một mốc thời gian (1954 - 1975)

(Từ câu 667 đến câu 694)

 Xuân chưa hết, đã vào đông
Oi nồng mùa hạ đã lồng thu phong
Nhìn trông ngọn lá thu phong
670. Lá thu tàn tạ theo dòng thời gian
Nhìn trông ngọn lá thu vàng
Lá vàng rơi rụng bẽ bàng bờ cây
Nhìn trông ngọn gió heo may
674. Trời vừa hanh nắng chưa ngày lại đêm
Năm Tư chia cách Hai Miền
Tình Nam nghĩa Bắc nỗi niềm chưa xong ?
Kìa Bến Hải, chỉ một dòng
678. Sao phân Nam–Bắc để thòng tang thương 
Hăm mốt năm, rẽ hai đường
Hai đường làm ngập máu xương dân mình
Mịt mù khói lửa chiến chinh
682. Nát thân con Việt, nát mình núi sông 
Nát cả ruộng, nát cả đồng 
Nát phường, nát phố, nát chồng lên cao
Một tấc đất, đẫm máu đào
686. Lượm từ tấc đất, đất cào thịt da
Là xương là thịt ông cha
Là con là cháu một nhà, khác chi ?
Em ơi ! Sao nặng bờ mi ?
690. Chảy ròng lên má, nước gì hở em !!!
Ru em nước mắt ngủ êm 
Còn non còn nước thì em vẫn còn
Bảy Lăm, một dấu chấm thêm
694. Cùng bao dấu chấm trên thềm quê hương

5 năm người Nhật xuất hiện và 9 năm người Pháp quay lại

(Từ câu 633 đến câu 666)

Nhìn thêm chút nữa chưa qua
634. Chiến tranh thế giới xảy ra hai thời [132]
Năm châu bốn biển nơi nơi
Đạn bay bom xéo tơi bời muôn phương
Nhìn về thân phận quê hương
636. Việt Nam đâu có thoát đường tóc tang
Nực cười đất nước Phù Tang [133]
Tròng hia bảy dặm, vượt ngàn biển khơi 
Năm năm kế sách động trời
642. Thực dân, quân phiệt, ai người ách tai[134]
Ất Dậu chết đói, chết dài 
Chết la, chết liệt đến hai triệu người[135]
Việt Nam vựa lúa xinh tươi
646. Lúa đâu biến mất, khóc cười với ai ?
Văn minh, tiến bộ khôi hài
Lòng lang, dạ thú phơi bày thối tha
Chiến tranh đệ nhị hết đà 
650. Nhật mang cờ trắng về nhà đóng khung 
Tưởng rằng xâm thực cáo chung
Bàn tay lông lá chập chùng phủ lên 
Mượn giải giới để trùm mền
654. Phân chia thế giới trùm lền khắp nơi[136]
Việt Nam mình đó em ơi !
Chín năm Pháp nữa, tơi bời không thôi 
Tiếng kháng chiến, vọng nức đồi
658. Tiếng hồn đau, vọng xa xôi đáy mồ 
Thương anh lính chiến xương khô 
Thương em thiếu phụ khăn sô quấn đầu
Thương Mẹ Quê, khóc ưu sầu
662. Thương em bé nhỏ dãi dầu không cha
Chín năm một mảnh quê nhà 
Trăm năm Pháp thuộc cũng là thuộc Tây
Năm Mươi Tư, cuốn trời mây[137] 
666. Việt Nam sao nữa, em nầy, biết không ? 

Việt Nam 100 năm Pháp thuộc (1859 - 1945)

(Từ câu 571 đến câu 616)

571. Em ơi, nói nữa chi đau
Về thăm lịch sử từ lâu quê nhà 
Việt Nam những luống can qua
574. Địa dư không thể thoát ra cái vòng
Cái vòng truyền giáo cong cong
Cái vòng mua bán, lòng thòng thực dân
Đã từ thế kỷ mười lăm
578. Cả hai thứ ấy ăn nằm nước ta[116] 
Khi nói gần, khi nói xa
Cái màn xâm thực hiện ra cả rồi 
Đời Thiệu Trị, họ châm ngòi [117]
582. Đến đời Tự Đức, coi mòi không xong[118]
Hai lần đại bác đì đùng
Hai lần Đà Nẵng, lưng tròng đứng trông 
Rồi thì Ba tỉnh Miền Đông 
586. Miền Tây Ba tỉnh cũng vong theo ngày 
Miền Nam tự trị từ đây[119]
Miền Bắc thuộc địa, lan lây mấy hồi 
Miền Trung bảo hộ, ôi thôi 
590. Ba Miền nước Việt đến hồi tang thương 
Xéo dày cho nát quê hương 
Trăm năm Pháp thuộc, trăm đường âm u
Đường đi kháng chiến mịt mù 
594. Đường vào thăm thẳm ngục tù mở ra 
Đường thì đày ải châu sa
Đồn điền, phu tải, thịt da lưng còng
Hàm Nghi mang nỗi hờn vong[120]
598. Thanh Giảng tuẫn tiết trôi dòng vấn vương 
Em thương Hoàng Diệu, Tri Phương[121]
Phận làm tướng, chỉ một đường tử sinh
Duy Tân biệt xứ một mình[122]
602. Huế Triều nuốt ngậm điêu linh âm thầm 
Cả dân tộc, khối hờn căm
Cả quê hương, bóng ngoại xâm phủ mờ 
Cần Vương lên ải mịt mờ[123]
606. Văn Thân gắng gượng xác xơ não nùng[124] 
Đông Kinh Nghĩa Thục, điệp trùng[125]
Tiếng lòng cứu nước đều cùng đứng lên
Đường đi kháng chiến thênh thênh
610. Khi nào hết giặc, quê mình mới thôi
Hoàng Hoa Thám, tựa núi đồi[126]
Nguyễn Trung Trực, mượn con mồi hiếu ân[127]
Em thương Thái Học vong thân 
614. Còn quay nhìn, lưỡi dao đâm vào người
Trước khi chết, ngạo nghễ cười
616. Hôm nay ta chết, mai người Pháp tây[128] 
Tù đày, xử tử, phanh thây
618. Biết bao liệt sĩ tháng ngày âm vang 
Em thương Cô Bắc, Cô Giang [129]
Tuổi còn xuân, gãy nửa đàng, em ơi !
Bắc – Giang, về với chơi vơi
622. Em theo Trưng-Triệu, muôn đời nhớ thương
Em đi khắp phố khắp phường
Từng đốt xương, nối con đường quê hương [130]
Ba Kỳ, hai chữ đoạn trường
626. Một Kỳ đã khổ, còn vương Ba Kỳ[131] 
Bắc Nam Trung đẹp thế ni !
Đừng kêu đừng gọi Ba Kỳ nữa nghe !
Võng đưa kẽo kẹt trưa hè 
630. Em ơi, có cảm tiếng ve kêu sầu
Sầu ai réo tận canh thâu !
632. Khóc ai réo tận tinh cầu lan xa !!! 

Một cái nhìn về phương Tây

(Từ câu 507 đến câu 570)

Vàng xanh đỏ trắng lam lam
508. Còn đen còn xám biết kham sao này !
Cái thời xâm thực mới gay
Người Tây Phương, họ cố bày cuộc chơi
Họ dùng thủ thuật khơi khơi
512. Bán buôn, truyền giáo khắp nơi khắp vùng
Nơi nào đóng cửa quay lưng
Họ vung khí giới, đùng đùng dọa đe
Thực dân một lũ một bè 
516. Bán dân, rao đạo cá mè giống nhau !
Thương nhân, Giáo sĩ một tàu
Tới đâu, không trước thì sau cũng vùi
Một khi họ đã tới lui
520. Thuộc địa, đô hộ cùng nhùi cả lên
Phân chia đi khắp lền khên
Năm châu bốn biển có quên chỗ nào
Thuộc địa, giáo địa cùng đào
524. Cùng xâm, cùng thực, cùng gào, cùng la[115] 
Cùng vơ, cùng vét, cùng chà 
Cùng moi, cùng móc, cùng tha về nhà 
Đã năm thế kỷ trôi qua
528. Cuối đà xâm thực, vậy mà không yên
Châu Phi chết chóc triền miên 
Trung Đông, Châu Á đảo điên rợn mình
Còn kia, Châu Mỹ – La Tinh
532. Châu Âu cũng thế, rung rinh từng vùng
Đã là Đạo ! Chẳng tương dung ?
Lại thêm chủng tộc, phát khùng lên không ? 
Chiến tranh cứ thế ! Lên nòng
536. Oán thù cứ thế ! Móc tròng lên nhau 
Còn thêm đen, đỏ, trắng, màu 
Khinh khi, kỳ thị khổ đau dậy trời 
Cũng chính họ cho ra đời 
540. Tư bản – Cộng sản tơi bời dập nhau 
Thế giới từ đó cuốn màu
Một màu Cộng Sản, một màu Tự Do
Lưng chừng, nhũn nhẵn, cân đo
544. Biến thành Trung Lập thập thò hai bên
Thế thời, thời thế tạo nên
Đường nào cũng lún, bấp bênh đường nào
Bước ra, chân đã vướng vào
548. Bước vào lại dính, chân nào bước ra ?
Gập ghềnh đày ải phong ba
Gần một thế kỷ đâu đà đã xong !
Đạn bom Hai Khối trời long
552. Đất còn lún lở, mà mong chi người 
Khối Kia đâu có êm xuôi
Cũng đánh, cánh đấm, cũng bươi, cũng tầm
Ngắc ngư tận cuối đường hầm
556. Ba đường gặp lại, âm thầm nhắc thôi 
Bày trò xâm thực : lỗi thời
Bày trò lưỡng cực : mà nhồi mà thưng
Bày trò giải thực : đọ chừng 
560. Bày trò dân chủ, nhân quyền : đu dây
Nhìn xem thế giới hôm nay
Bao nhiêu cái thứ đã bày ra kia
Từng quốc gia, đã yên chưa ?
564. Khắp năm châu, đã đẩy đưa thế nào ?
Nước tiên tiến, khuấy lao chao
Nước chậm tiến, loạn cào cào khó khăn 
Vì Trí – Đức thiếu cân bằng
568. Vì Mạnh – Yếu mà đẩy, đằng, thúc, thoi
Vì thế lực mà đãi bôi 
570. Còn tình nhân loại, hạ hồi tính sau !!!

Triều Nguyễn Gia Long (1802 - 1945)

(Từ câu 459 đến câu 506)

Lựa là núi núi sông sông
Lựa là phù ảnh tang bồng lung linh
Em về đất Huế thần kinh[107] 
462. Thăm Triều Nguyễn, nước non mình nghe em
Bước đi từng bậc cung thềm
Nghe trong gió thoảng nghe mềm tâm tư 
Cố đô trầm lặng bao chừ !
466. Vân Lâu, Núi Ngự, bóng đò Hương Giang
Lâu đài, cung điện huy hoàng
Dòng thời gian, đã phủ mòn gió sương
Trường Tiền gõ nhịp còn vương 
470. Nào ai đưa đẩy nhớ thương một thời
Nhớ Hoàng Triều, khuất xa khơi ! [108]
Nhớ Thuận An, nước đầy vơi sóng dồn
Thời gian sỏi đá cũng mòn
474. Cuối cùng, Bảo Đại cựu hoàng theo mây
Mây mờ tận cuối trời Tây[109] 
Còn Nghi - Tân nữa, lòng này xót xa [110]
Nam Kỳ lục tỉnh, em qua
478. Phan Thanh, Minh Giảng la đà nghe em ![111] 
m thương tổ quốc Việt Nam[112] 
Em thương quốc ngữ Việt Nam rõ ràng
Chỉ bao chữ, dấu gọn gàng
482. Học vần xuôi ngược lẹ làng là xong
Lại càng đa phú đa phong
Rồng bay phượng múa chỉ trong mấy vần
Thay cho chữ viết lần quần
492. Nào Nôm nào Hán dễ lầm lộn nhau
Học chữ trước, quên chữ sau
Nhớ sau quên trước mà đau cái đầu 
Qua cầu, lại nói qua cầu
496. Cầu bao nhiêu nhịp, có cầu “nghĩa ân” ?
Là Việt Nam, đã có ân 
Là chữ Việt, cũng có phần Nguyễn Gia[113].
Em thương nước em thương nhà 
500. “Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”
Kìa Từ Dũ ! Nọ Nam Phương ![114]
Em mang tiếng khóc lên đường biết không ?
Nước ơi, cứ đổ về sông
504. Hoa ơi cứ cuốn theo dòng buông trôi
Vừa mang tiếng khóc chào đời
506. Đã mang tiếng nói con người Việt Nam !!!

Nguyễn Tây Sơn (1778 - 1802)

(Từ câu 427 đến câu 458)

An Khê, Bình Định quê hương
Đất cày sỏi đá, kim cương cũng cày
Nếu không sỏi đá xưa nay
430. Bao nhiêu thành quách ai bày đứng yên
Quang Trung Nguyễn Huệ lên yên
Ba quân tướng sĩ, khiếp liền chạy tan
Bắc bình Nam phạt chỉnh trang
434. Bình Vương Nguyễn Huệ sấm vang dậy trời
Xuất quân như chỗ không người
Nhà Thanh ngã gục tơi bời Đống Đa [99]
Tây Sơn quét sạch nước nhà 
438. Bao nhiêu rác rưới tiêu ma cấp kỳ[100] 
Nửa đường Lưỡng Quảng lượng suy[101] 
Nửa đường thôi hết, lỡ thì Quang Trung
Quang Trung ơi ! hỡi Quang Trung !
442. Anh hùng hơn những anh hùng xưa nay
Một nhật lệnh, khói mù bay
Một bước chân, vạn dấu giày phải rung
Nhà Thanh cũng phải hãi hùng
446. Thỉnh ngai rước kiệu cùng chung giải hòa[102] 
Một Hưng Đạo, thắm rừng hoa
Một Nguyễn Huệ, chớp sáng lòa đỉnh cao
Bước chân chưa vẹt chiến bào
450. Vầng trăng vụt tắt, ngàn sao chập chùng
Còn đâu nữa, hỡi Quang Trung !
Mới bốn mươi, đã mệnh chung xuất thần[103] 
Em thương công chúa Ngọc Hân
454. Em thương Công chúa - Càn Long tuyệt trần[104] 
Xót thay mờ khói Phú Xuân
Hương không chỗ tụ, chập chờn hồn ai ?[105] 
Quang Trung ngủ dưới tuyền đài
458. Gia Long kế đó lên ngai Hàm Rồng [106] 

Nam – Bắc Triều Trịnh - Nguyễn phân tranh (1527 -1788)

(Từ câu 383 đến câu 426)

383. Khổ đau đeo mãi đèo bồng
Tang thương đeo mãi nỗi lòng héo hon
Em về nghe tiếng nỉ non
386. Em đi nghe tiếng bồ hòn đắng cay
Gần ba thế kỷ úa gầy
Sông Gianh gãy nhịp, đọa đày Bắc – Nam 
Vì đâu ập phủ màu tang ?
390. Vì đâu khổ ải miên man vô cùng
Mở đầu Nhà Mạc Đăng Dung
Sáu mươi năm lẻ, trong chùn ngoài xiêu[90] 
Năm mươi năm, Nam – Bắc triều 
394. Nam – Lê, Bắc – Mạc tiêu điều núi sông[91] 
Hậu Lê rối tựa tơ bòng
Biến thành Trịnh - Nguyễn, Đàng Trong - Đàng Ngoài[92]
Nồi da xáo thịt tơi bời
398. Hai trăm năm nữa rụng rời thịt da
Hai bên Trịnh – Nguyễn một nhà [93]
Vì say quyền lực mà ra thế này
Quay lưng chặt đứt chân tay
402. Bằm tan thân thể tháng ngày chưa nguôi
Bằm nhừ, bằm tới, bằm lui
Bằm lên bằm xuống bằm nhùi tan hoang
Máu đâu còn nữa để loang ???
406. Thịt đâu còn nữa để còn mai sau !!!
Thân đi không có mái đầu
Tay chân không có xỏ xâu đem về 
Đem về mà đắp bờ đê 
410. Đắp sông đắp núi ê chề nghe em ! [94]
Tìm trong le lói sao đêm
Tối tăm mới biết, hết thèm canh thâu
Tìm trong bãi biển nương dâu !
414. Bước chân đã mỏi, cuối đầu Cà Mau [95]
Thương Chiêm Thành cuốn bờ lau
Thương Chân Lạp, nước chìm sâu dưới cầu
Qua cầu dừng bước bên cầu
418. Nước lung linh mãi chân cầu dặm soi[96] 
Còn kia, hai ánh sao rơi
Một Lê Chiêu Thống rước voi về nhà 
Chạy sang tận Pháp, Xiêm La
422. Thêm một Chúa Nguyễn bôn ba cậy nhờ [97]
Tan đi cho hết vật vờ !
Cuốn đi cho tận cuối bờ trầm kha !
Còn chăng là những mồ ma ???
426. Gần ba thế kỷ, quốc đà kêu sương !!![98] 

Lam Sơn Lê Lợi và Triều Đại Lê Sơ (1428 - 1527)

(Từ câu 347 đến câu 382)

347. Lên non mới biết non cao
Xuống biển mới biết biển khơi điệp trùng
Đường xa mới biết anh hùng
350. Ngựa hay mới biết dặm trường chưa xa
Em về thưa với mẹ cha
Đang cơn nguy biến nước nhà thuộc Minh[84] 
Mười năm kháng chiến Quân Minh
354. Lam Sơn - Áo Vải xuất chinh diệt thù[85]
Bình Ngô Đại Cáo thiên thu [86]
Mười năm sương khói mịt mù khói sương
Làng quê, rừng núi, phố phường
358. Ùn ùn trai tráng lên đường tòng chinh
Chưa quên quốc nhục ngàn năm
Lại mang chính khí Lý-Trần-Đinh-Lê 
Anh hùng tên Lợi họ Lê 
362. Công, thương, nông, sĩ dưới cờ phạt Minh
Thương người đấu cật thay lưng
Lê Lai cứu Chúa, Lê Vương mới còn [87]
Mở ra thêm một dấu son
366. Một hai rõ nét nào ân nào thù 
Thù khi ngất ngưởng gật gù 
Thất tha thất thểu, ta vù mở ân
Vừa thương vừa tiếc tiễn chân
370. Họ thương họ phục lòng nhân của mình[88]  
Ô kìa cành trúc xinh xinh
Trúc xinh đâu có trau mình phấn son
Tây Hồ, em gái chiếu gon
374. Chiếu gon ba mảnh, có còn không em ?
Tơ lòng kiếp trước chưa quên
Kiếp này em trả, lại thêm ba đời
Hồn em còn đó tăm hơi
378. Có ai thương tiếc đôi lời “chiếu gon”
Chiếu gon dù hết hay còn
Còn không một mảnh chiếu gon Tây Hồ ?
Trăm năm hết vận Nhà Lê 
382. Nhưng em muôn thuở, câu thề chiếu gon ![89] 

Nhà Hồ và Hậu Trần (1400-1413)

(Từ câu 331 đến câu 346)

*******
331. Em về thăm nước Đại Ngu
Đại Việt sao lại Đại Ngu là gì ?
Hồ Quý Ly, lỡ một khi
334. Tài không đúng chỗ trách gì tiếng tăm
Vào đầu thế kỷ mười lăm
Ép Trần kế vị lập nên Nhà Hồ [81]
Bảy năm thương ghét Nhà Hồ 
338. Hai điều đáng nhớ để nhờ nghe em !
Mở ra tiền giấy đầu tiên
Lại còn đúc súng thần công trước Tàu [82]
Tài mà không lượng trước sau
342. Nhân tâm bất phục biển sầu đeo mang
Hậu Trần vá víu chóng tàn
Hết thời thịnh lạc hạ màn phải xong
Tình xưa vương nhợ đèo bồng
346. Cho tròn danh nghĩa chớ mong chi nào ![83] 

Triều Đại Nhà Trần (1225 - 1400)

(Từ câu 289 đến câu 330)

289. Đẹp thay triều đại Lý – Trần
Non xanh nước biếc xanh ngần nước non
Ngược dòng lịch sử không hơn
292. Xuôi dòng ai bảo đẹp hơn Lý – Trần[72] 
Đẹp hơn diễm ảo cẩm vân
Tinh hơn nét ngọc đã lần minh châu
Trăm năm bia đá cần cầu
296. Ngàn năm sử sách tô màu sắc son
Đã vừa Thái, Thánh, Nhân Tôn,...[73] 
Lại thêm Hưng Đạo Đại Vương phi thường
Quốc Toản, Bình Trọng nhớ thương
300. Quang Khải, Nhật Duật,... tấm gương để đời 
Bao nhiêu tinh túy rạng ngời
Bao nhiêu kiệt xuất cũng thời này đây
Lan từ góc biển chân mây
304. Sáng soi kim cổ đông tây khen thầm[74] 
Em đi dưới ánh trăng rằm
Ngàn sao lấp lánh xa xăm gợn lòng
Ơn tổ quốc, nợ tang bồng
308. Muôn người như một Diên Hồng đưa tay[75] 
Trời phải chuyển, đất phải xoay
Việt Nam sừng sững, đừng bày dễ ngươi 
Nguyên-Mông Âu – Á không người [76]
312. Tiến vào Đại Việt tơi bời tan hoang
Ba lần máu đỏ còn loang
Ba lần xương trắng chồng hòn núi cao [77]
Nguyên–Mông vung vãi chiến bào
316. Ngựa tung té ngã, dẫm gào thoát thân
Gan đã nát, rủn tay chân
Van lơn qui phục triều thần Việt Nam [78]
Đường đi gác lại tơ tằm
320. Đường về để lại hoa vàng thế thân
Em thương công chúa Huyền Trân
Hai châu Ô – Lý phương gần phương xa
Đền ơn nước, báo ơn cha
324. Sắc hương ngà ngọc gởi ra núi rừng
Huyền Trân, giọt lệ rưng rưng
Ra về sao nỡ ngập ngừng phút giây
Ô hay ! Một nỗi niềm tây ?
328. Ô hay ! Chớ trách dạ này lâng lâng ? [79]
Thôi, không nói nữa Lý - Trần
330. Bốn trăm năm chỉ mấy vầng được ru !!![80] 

Triều Đại Nhà Lý (1010 - 1225)

(Từ câu 255 đến câu 288)

Bước sang Triều Lý rạng ngời
256. Nước non Đại Việt tuyệt vời thanh cao[64]
Tối tăm đã hiện nắng đào
Vươn từ bùn đất mới chào ánh dương
Nếu không những trải phong sương
260. Nối từng viên gạch thành đường thênh thang
Cũng đừng chỉ biết vẻ vang
Mà quên sỉ nhục, phũ phàng, đắng cay
Kết tinh lâu tháng lâu ngày
264. Ngày qua tô thắm, ngày nay huy hoàng[65] 
Rồng vàng xuất hiện Thăng Long[66] 
Pháp cương, đức trị, nức lòng ngợi ca[67] 
Mở mang, kiến thiết nước nhà 
268. Tiếng thơm vang dội thật là rạng danh
Lý Triều trung liệt hùng anh
Trong ngoài thịnh vượng an lành bốn phương
Nhớ Công Uẩn, nghĩ mà thương ! 
272. Nhớ Vạn Hạnh, thắp nén hương, để thờ !
Nhớ Thường Kiệt, vịnh vầng thơ 
Vầng thơ bất tuyệt dưới cờ Việt Nam[68] 
Xưa bất khuất, nay quyết tâm
276. Biển khơi phải dội trời xanh phải chùn
Sá gì lũ kiến chồn ong[69] 
Việt Nam đâu phải dễ tròng lắm sao[70]  
Em thương một mảnh má đào
280. Chiêu Hoàng phận đã trọn trao cho chồng
Dù không tát cạn biển đông
Của em không một của chồng không hai
Giang sơn một gánh còn dài
284. Tình sông nghĩa biển nào phai sắc màu
Lý – Trần cắt rốn chôn nhau
Vương dây vướng nhợ một bầu bí ơi
Nặng nợ nước, nặng nợ đời
288. Cả hai mà vẹn hết lời ngợi khen. [71] 

Nhà Tiền Lê (980 – 1009)

(Từ câu 215 đến câu 254)

Xin ngâm một bản trường thi
216. Ngày thì trổi nhạc đêm thì hát ca
Dương Vân Nga, Dương Vân Nga
Được như Thái Hậu quê nhà mấy ai ?
Biết việc lớn, trọng người tài
220. Việc nhà việc nước phân hai rõ ràng[56] 
Ai mà chí cả đã mang
Nam hùng, nữ kiệt, định, ban, cả rồi
Tệ là cái nạn của tôi
224. Của tôi, mà phải da mồi tóc phơ
Của tôi, mà phải xác xơ
Vân Nga Thái Hậu tôn thờ chẳng phai
Lê Hoàn đáng bậc anh tài
228. Chuyển trao sự nghiệp nắng mai chan hòa
Đinh – Lê như một vườn hoa[57]
Vườn hoa hai sắc chan hòa cả hai
Nực cười Nhà Tống chạy dài
232. Hai đường thủy – bộ dép giày xốc mang
Một Bạch Đằng, một Chi Lăng
Vua Tống hống hách phải lăn phục tài [58]
Mở trang oanh liệt ngày mai
236. Đại Hành rực rỡ lên đài vinh quang[59]
Ai hay danh nghĩa Lê Hoàn
Tình riêng khen trách bồ hòn đắng cay
Cho dù là đúng là sai ?
240. Thời gian có khóc sắc tài phấn hương 
Đại Hành đã vẹn đường đường
Vân Nga lại vẹn tình thương cùng chồng [60]
Tiếc là tiếc những người con
244. Tranh giành cấu xé có còn chi đâu 
Tệ hơn bãi biển nương dâu
Bạc hơn sóng vỗ trên đầu trùng dương[61] 
Lê Long Đĩnh, thật chán chường
248. Ôdanh bốn chữ “đế vương ngọa triều”
ật qua trang sử tiêu điều
Nhắc gì không nhắc, nhắc nhiều vô luân[62]
Biết bao cái quí để tuân
252. Có đông thu hạ thì xuân mới toàn
Có chì thiếc, có vàng son
Tiểu nhân quân tử đều trong cuộc đời. [63] 

Triều Đại Nhà Đinh (968-980)

(từ câu 189 đến câu 214)

*******
Lau chùi bóng dáng ngoại xâm
Ruột gan phơi núi tơ tằm phơi non
Nhưng rồi lồi lõm cục hòn
192. Cục hòn danh lợi bào mòn núi sông
Mười hai cái loạn sứ quân
Loạn danh loạn lợi, quân dân cấu nhàu [51]
Tí hon Bộ Lĩnh cờ lau
196. HoaLư tập trận, chăn trâu anh tài
Một là một, hai là hai
Tướng danh, danh tướng mấy ai sánh bằng
Mười hai bộ sứ như măng
200. Dễ hơn tre chẻ, mà băng lên đài
Đinh Tiên Hoàng Đế lên ngôi
Nước Đại Cồ Việt cho dài tâm can
Hoa Lư thiết trí đăng đàn
204. Quân dân tướng sĩ bá quan vui mừng [52]
Cờ lau Bộ Lĩnh anh hùng
Chưa dày triều chính nên chung khóc thầm
Em ơi, nên nhớ lỗi lầm
208. Khinh trưởng trọng ấu nên cầm lưỡi dao[53] 
Đỗ Thích đêm lẻn vào trào
Chưa an giấc điệp máu đào tuôn rơi[54]
Cờ lau Bộ Lĩnh, em ơi !
212. Nhà Đinh kế nghiệp nửa đời không xong
Cha thì hàm én mày rồng
214. Con vừa sáu tuổi mà trông được gì. [55] 

Ngô Quyền chiến thắng Bạch Đằng

Chấm dứt Ngàn Năm Bắc thuộc
(Từ câu 159 đến câu 188)

Trời sanh cũng đất Ba Vì 
160. Ngô Quyền lẫm liệt nam nhi oai hùng
Dọc ngang chinh chiến vẫy vùng
Hoàng Thao – Nam Hán ùn ùn kéo sang 
Bạch Đằng giang, Bạch Đằng giang
164. Ngàn năm Bắc thuộc âm vang chốn này[47]
Bạch Đằng giang, khói lửa bay
Ba phương bốn hướng ra tay diệt thù 
Quân mai phục hiện lù lù 
168. Giữa dòng sông, cọc nhọn, vù sáng choang
Chiến thuyền xuyên thủng ngửa nghiêng
Bắc quân ngã gục lòng sông nghẽn dòng
Vua Nam Hán, bật khóc ròng[48] 
172. Bạch Đằng dậy sóng rửa lòng thiên thu[49] 
Hồn tử sĩ gió vi vu
Vọng vang vang vọng, mịt mù nỉ non
Bạch Đằng đưa nước về non
176. Dân Nam ca khúc khải hoàn thái lai.
Ngàn năm thống trị lâu dài
Kinh bao kháng chiến đến nay mới là 
Giành độc lập, thiết triều ca
180. Dựng xây, khai phóng nước nhà Việt Nam 
Bạch Đằng giang, Bạch Đằng giang
Bạch Đằng sử tích ngàn năm vẫn còn
Ngô Vương truyền lại cháu con
184. Ba đời non trẻ, nước non cấu thành
Non như vận nước mới toanh
Mới như con nước đầu ngành trên non
Em ơi, xin mở triện son
188. Khắc ghi dấu ấn huy hoàng Việt Nam. [50]
******

Cuộc Khởi Nghĩa của Họ Khúc và Họ Dương

(Từ câu 141 đến câu 158)

Chưa tàn giọt lệ đầy vơi
Máu xương chồng chất tiếp đời mai sau
Khúc Thừa Dụ, chẳng bao lâu
144. Người Hải Hưng, hận mối sầu điêu linh [43]
Chiêu quân mãi tướng xuất chinh
Quan quân đô hộ, Tống Bình tan hoang
Đường dài mới biết ngựa boong
148. Chiến bào mấy lớp, sắc mòn xông pha
Khúc Hạo, Khúc Mỹ một nhà
Chín lẻ sáu, chín hăm ba – một thời [44]
Một thời máu lệ đầy vơi
152. Một thời trong cả suốt thời Bắc xâm
Xương chồng, máu đổ từng năm
Từng năm xương máu, tơ tằm lột da
Dương Đình Nghệ, thuộc tướng nhà
156. Khởi thân Thanh Hóa, Đại La công đồn [45]
Kiều Công Tiễn, dạ sói chồn
Cướp ngôi giết chủ, cúi lòn ra chi [46]

Cuộc Khởi Nghĩa của Bố Cái Đại Vương

(Từ câu 125 đến câu 140)

Non sông là sự nghiệp chung 
Dấy lên ngọn đuốc Phùng Hưng – Ba Vì
Hai mươi năm, trí dũng phi
128. Khi đánh khi thủ có khi vây thành
Tướng Đường sợ thấu mật xanh
Một tuần bủn rủn phải đành trút hơi [40]
Tướng còn kinh đảm rụng rời
132. Quân quỳ lập cập, van lơi xin hàng
Muôn tâu Bố Cái Đại Vương [41]
Một thời ngang dọc tỏ tường hồn ai
Mai sau con nước còn dài
136. Bạch Đằng linh hiển oai tài giúp Ngô [42]
Mang thân đem vá cơ đồ
Suối vàng đoái tưởng đội mồ báo tin
Chín năm công đức vang rền
140. Đại Vương Bố Cái thênh thênh đất trời.

Cuộc Khởi Nghĩa của Lý Nam Đế – Mai Hắc Đế

(Từ câu 83 đến câu 124)
Nhà Ngô suy tính lo lường
84. Nước Nam biến mất, rẽ đường thật sâu
Giao Châu ngăn cách Quảng Châu
Quảng Châu từ đó gồm thâu bên Tàu [28]
Lòng tao loạn, biến thật mau
8. Giao Châu cuốn hút cúi đầu Nhà Lương [29]
Mà dày mà xéo tang thương
Lý Bôn xuất hiện dẹp phường ngoại xâm
Giành độc lập, cứu nước Nam
2. Kinh đô Tô Lịch, Vạn Xuân tô bồi[30]
ăm trăm bốn bốn lên ngôi
Tiền Lý Nam Đế phục hồi dựng xây [31]
Lập chùa Trấn Quốc, Hồ Tây [32]
96. An dân, an quốc, đêm ngày chỉnh trang
Kinh qua sức kiệt lực tàn
Bèn giao danh tướng Triệu Quang lo lường
Lên ngôi hiệu Triệu Việt Vương [33]
100. Hải Hưng-Dạ Trạch tầm phương lâu dài [34]
Lý Phật Tử, quyết một hai
Giành ngôi rồi lại mắc quai Nhà Tùy [35]
Vạn Xuân ngắn ngủi phải suy
104. Tay mang ách vác khốn nguy kéo dài
Nhà Đường đày ải vạn tai
An Nam đô hộ trâu cày lưỡi le[36]
Dương Quí Phi, phận phòng the [37]
108. Nhờ hương sắc nước mà đè mày râu
Vua Đường cùng các chư hầu
Món ngon vật lạ đêm tâu ngày trình
Vì ăn mà khổ dân mình
112. Lệ chi - trái vải, lội sình trèo non [38]
Đất Hà Tĩnh – Mai Thúc Loan
Nâng cao sĩ khí căm hờn thúc quân
Giặc Đường tan rã thoát thân
116. Tung hô vạn tuế muôn dân tôn thờ
Xưng, Mai Hắc Đế huyền cơ
Một năm nung nấu cơ đồ mai sau
Vạn An thành, khóc đêm thâu
120. Một năm còn có gì đâu dặm trường[39]
Nhà Đường cử vạn binh nhung
Vạn An ngập lửa chập chùng máu xương
Thúc Loan yếu thế cùng đường
124. Lui binh, thúc thủ, bỏ xương trong rừng.

Cuộc Khởi Nghĩa của Hai Ba Trưng, Bà Triệu

(Từ câu 55 đến câu 82)
Năm ba số một mới cam
56. Là thời Bắc thuộc ngàn năm oán hờn [21]
Mở đầu, Nhà Hán vẽ, sơn
Chia thành chín quận dễ vờn, dễ sai [22]
Nhâm Diên, Tô Định oằn vai [23]
60. Trưng Trắc, Trưng Nhị cỡi voi diệt thù [24]
Đất Mê Linh đẹp thiên thu
Ba năm hưng khởi oán thù chưa tan
Đoàn quân Mã Viện kéo sang
64. Hai Bà Trưng, mượn Hát Giang trầm mình
Em xin giọt lệ lung linh
Tuổi hai mươi hiến dâng mình nước non
Điểm ghi thật đậm nét son
68. Cho trang Sử Việt huy hoàng mai sau
Vàng ròng há lộn chì thau
Lửa nung mới sáng ửng màu tinh anh
Ra khơi vỗ sóng Cá Kình
72. Chớ làm tôm tép dầm mình dưới thung[25]
Nữ nhi đáng mặt anh hùng
Triệu Trinh mười chín nghĩa chung khởi cờ[26]
Bốn năm tinh luyện binh cơ
76. Xuất chinh Thanh Hóa, Đông Ngô hãi hùng
Đấu tranh oanh liệt vẫy vùng
Năm hai bốn tám, núi Tùng gởi thân [27]
Bà Trưng, Bà Triệu một vần
80. Anh thư Nước Việt quần thần phải kiêng
Ba Bà xưng tụng Ba Miền
82. Sử xanh rực sáng hậu tiền soi chung.