Abdul Basit Abu Bakr Mohamed - Nhà thơ Libya
Đàn bà
Abdul Basit Abu Bakr Mohamed
Nàng bừng nở như hoa nếu không có lời của tôi nhắc nhở.
Nỗi thiếu sót này đã đánh cắp mất tôi.
Ngay từ đáy tim sâu thẳm.
Người đàn bà đi vào trong hoa.
Mà đôi mắt không hề xem xét.
Nàng không hề mở cửa trái tim
Đến với tình yêu nồng nhiệt.
Để nó kéo dài trong mơ
Cho đến khi vướng mắc âu lo.
Nàng có mặt như hiện thân bí mật
Từ trong một trái tim nào.
Người đàn bà cướp đi ánh sáng thời gian
Bằng đôi mắt của mình.
Nàng đã may chiếc áo gối thời gian không bao giờ hoen ố..
Có lần nàng ấp ủ tình yêu lặng lẽ.
Và cũng có lần khác hơn
Nàng phóng lao vào đêm đen với câu hỏi băn khoăn.
Bởi sở thích nhất thời kỳ cục tối tăm.
Bí ẩn tâm hồn đổ xuống.
Mà dường như hài hòa gợi cảm.
Và dường như có nhịp đập của con tim!...
HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG
Woman
Abdul Basit Abu Bakr Mohamed
Without prior notice of me she blooms...
Thus the missing details steal me.
In the depth of heart,
A woman comes into flower
Whom the eyes never browse...
She never opens her heart
To the fervor of love,
Extending in dream till
The boundaries of tremble...
She is as present as the presence of secret
In the one’s heart.
A woman robs the glow of time...
With her eyes,
She sews a pillow for time that never rusts...
At times she cherishes with silence,
And at the other times,
She darts the nights with questions
Thus blackness fads
And secretes, pouring down,
Are as Impressive, Harmonious,
As the heart’s beats...
By Abdul Basit Abu Bakr Mohamed
0 nhận xét:
Đăng nhận xét