Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015

Alfred de Musset (1810-1857)


Alfred de Musset (1810-1857)
Alfred de Musset sinh ngày 11-07-1810 tại Paris và mất ngày 02-05-1857 tại Paris, Pháp (47tuổi) .
Ông là nhà viết kịch, nhà văn, là thi hào nổi tiếng có tài năng trong thi ca lãng mạn Pháp , đặc biệt là cách dùng phép tu từ trong ngôn ngữ thơ. Ông được bầu vào Viện Hàn Lâm Pháp vào năm 1852 .
Ông có nhiều tác phẩm về kịch và tiểu thuyết. Riêng về sự nghiệp thơ , gồm có các tác phẩm: Romances of Spain and Italy (Chuyện Tây Ban Nha và Italia , 1829, tác phẩm đầu tay gây tiếng vang lớn) – Les Nuits(Đêm , 1835-1837) ; Poésies complètes, 1840 ; Poésies nouvelles, 1850.vv...
.
VĨNH BIỆT
Alfred de Musset

Xin vĩnh biệt! Cõi đời này tin chắc.
Không bao giờ anh còn gặp lại em.
Thượng đế gọi, anh cố tình quên lãng.
Nhưng mất rồi anh lại thấy yêu em.

Không nước mắt không thở than vô ích.
Anh biết mình để trân trọng tương lai.
Em hãy đến chiếc thuyền tình dẫn khách.
Cuộc phiêu lưu, cười nụ, chẳng u hoài.

Em ra đi với lòng đầy hy vọng.
Rồi lại về trong dáng dấp kiêu sa.
Nhưng bao kẻ vắng em rồi khổ hận.
Bởi vô tình em không thể nhận ra.

Xin vĩnh biệt! Em cứ tìm mộng đẹp.
Cứ say sưa trò vui thú hiểm nguy.
Trên con đường càng mọc nhiều sao sáng.
Lóa mắt em dai dẳng chuyện yêu vì.

Cũng có thể một ngày em nhận thấy.
Về chúng ta, về cái giá con tim.
Điều tốt đẹp, em tìm ra biết được.
Nỗi khổ tình, người thua cuộc lặng im.

HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG


ADIEU
Alfred de Musset

Adieu! Je crois qu’en cette vie
Je ne te reverrai jamais.
Dieu passe, il t’appelle et m’oublie ;
En te perdant, je sens que je t’aimais.

Pas de pleurs, pas de plainte vaine.
Je sais respecter l’avenir.
Vienne la voile qui t’emmène,
En souriant, je la verrai partir.

Tu t’en vas pleine d’espérance,
Avec orgueil tu reviendras;
Mais ceux qui vont souffrir de ton absence,
Tu ne les reconnaîtras pas.

Adieu! Tu vas faire un beau rêve,
Et t’enivrer d’un plaisir dangereux;
Sur ton chemin l’étoile qui se lève
Longtemps encore éblouira tes yeux.

Un jour tu sentiras peut-être
Le prix d’un coeur qui nous comprend,
Le bien qu’on trouve à le connaître,
Et ce qu’on souffre en le perdant.

BÀI HÁT
Alfred de Musset

Tôi bảo trái tim tôi, trái tim yếu đuối:
Với người tình yêu đã đủ hay chưa?
Mi có thấy đổi thay không ngừng nghỉ. 
Ước vọng tan, hạnh phúc đã sang mùa?

Tim trả lời: chưa bao giờ thấy đủ.
Chưa đủ đâu để yêu với người tình.
Người có thấy đổi thay không ngừng nghỉ.
Sao vẫn đọng êm đềm lạc thú thoảng mong manh?

Tôi bảo trái tim tôi, trái tim yếu đuối:
Nỗi buồn phiền tràn ngập đủ hay chưa?
Mi có thấy đổi thay không ngừng nghỉ.
Sao vẫn tìm đau khổ buổi xa xưa?

Tim trả lời: chưa bao giờ thấy đủ.
Chưa đủ đâu dẫu tràn ngập buồn phiền.
Người có thấy đổi thay không ngừng nghỉ.
Sao vẫn đọng êm đềm sầu muộn thuở nào quen?

HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG

Chanson
Alfred de Musset

J’ai dit à mon coeur, à mon faible coeur : 
N’est-ce point assez d’aimer sa maîtresse ? 
Et ne vois-tu pas que changer sans cesse, 
C’est perdre en désirs le temps du bonheur ? 

Il m’a répondu : Ce n’est point assez, 
Ce n’est point assez d’aimer sa maîtresse ; 
Et ne vois-tu pas que changer sans cesse 
Nous rend doux et chers les plaisirs passés ? 

J’ai dit à mon coeur, à mon faible coeur : 
N’est-ce point assez de tant de tristesse ? 
Et ne vois-tu pas que changer sans cesse, 
C’est à chaque pas trouver la douleur ? 

Il m’a répondu : Ce n’est point assez, 
Ce n’est point assez de tant de tristesse ; 
Et ne vois-tu pas que changer sans cesse 
Nous rend doux et chers les chagrins passés ?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét