回 鄉 偶 書
少 小 離 家 老 大 回
鄉 音 無 改 鬢 毛 衰
兒 童 相 見 不 相 識
笑 問 客 從 何 處 來
賀 知 章
HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ
Thiếu tiểu ly gia, lão đại hồi
Hương âm vô cãi, mấn mao thôi
Nhi đồng tương kiến, bất tương thức
Tiếu vấn, khách tòng hà xứ lai
Hạ Tri Chương
Dịch nghĩa :
Bài đọc một hơi là xong, cho ta một cảm giác thi nhân làm bài này lúc cảm xúc một điều nào đo, tôi cho là cái quen và cái lạ đập vào nhau khiến cho người xa nhà bỗng chốc thấy mình bị lạc lõng trong một nơi quen thuộc; như thể một người phải bắt đầu tập đi lạị Giọng nói còn y nguyên như ngày nào đấy chứ (dù có già hơn tí đỉnh thôi cũng chẳng sao), nhưng mấy đứa nhỏ (có lẽ cùng tuổi với mình lúc còn ở đây nhĩ) lại nhìn mình, mình nhìn chúng nó, không có cái gì quen thuộc đầm ấm trong lòng, chắc không phải như những gì thi nhân đã tưởng tượng ra trước khi về nhà ... Bài thơ "Em ơi Hà Nội phố" của Phan Vũ có câu:
Người nghệ sĩ lang thang hè phố
Bơ vơ
Không nhớ nổi con -dường.
Ngay trước cổng nhà mẹ cha
Cái cảm giác nửa quen mà nửa lạ đấy, trộn với cái khác biệt tuổi tác giữa thi nhân và đám con nít, gây cho ta một cái ấn tượng sâu đậm về thời gian, cũng một nơi ấy, cũng một người ấy ...
Hồi nhỏ xa gia đình, già rồi trở về lại
Giọng quê hương không đổi tóc tai thì đã tàn tạ
Gặp mấy đứa nhỏ không ai quen ai
Chúng cười cười hỏi tôi ở đâu lại
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Bé đi già mới về nhà
Tiếng quê vẫn thế tóc đà rụng thưa
Trẻ con trông thấy hững hờ
Cười ồ hỏi khách lại từ phương nao
Dịch thơ : Trần Trọng San
Trẻ đi già trở lại nhà
Giọng quê không đổi sương pha mái đầu
Gặp nhau mà chẳng biết nhau
Trẻ cười hỏi khách từ đâu đến làng
Witter Bynner :
I left home young. I return old;
Speaking as then, but with hair grown thin;
And my children, meeting me, do not know mẹ
They smile and say: "Stranger, where do you come from?"
0 nhận xét:
Đăng nhận xét