Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Hội đồng chuột

Hội đồng chuột - Conseil tenu par les rats

Un Chat, nommé Rodilardus, 
Faisait de Rats telle déconfiture 
Que l'on n'en voyait presque plus, 
Tant il en avait mis dedans la sépulture. 
Le peu qu'il en restait, n'osant quitter son trou, 
Ne trouvait à manger que le quart de son soû; 
Et Rodilard passait, chez la gent misérable, 
Non pour un Chat, mais pour un Diable. 
Or, un jour qu'au haut et au loin 
Le Galand alla chercher femme, 
Pendant tout le sabbat qu'il fit avec sa dame, 
Le demeurant des Rats tint chapitre en un coin 
Sur la nécessité présente. 
Dès l'abord, leur Doyen, personne fort prudente, 
Opina qu'il fallait, et plus tôt que plus tard, 
Attacher un grelot au cou de Rodilard; 
Qu'ainsi, quand il irait en guerre, 
De sa marche avertis ils s'enfuiraient sous terre; 
Qu'il n'y savait que ce moyen. 
Chacun fut de l'avis de Monsieur le Doyen; 
Chose ne leur parut à tous plus salutaire. 
La difficulté fut d'attacher le grelot. 
L'un dit: Je n'y vas point, je ne suis pas si sot; 
L'autre: Je ne saurais. Si bien que sans rien faire 
On se quitta. J'ai maints chapitres vus, 
Qui pour néant se sont ainsi tenus: 
Chapitres, non de Rats, mais chapitres de moines, 
Voire chapitres de chanoines. 

Ne faut-il que délibérer, 
La cour en conseillers foisonne; 
Est-il besoin d'exécuter, 
L'on ne rencontre plus personne.

Bản dịch : Nguyễn Văn Vĩnh

Một con mèo tên là Trạng Mỡ 
Bắt chuột nhiều long lở hầm hang 
Mèo đâu dữ dội lạ dường 
Để cho đến nỗi sạch quang trong ngoài 
Hoạ còn sót một hai chú lỏi 
Đố dám thò ra khỏi cửa hang 
Chú nào cũng đói họng gang 
Trông thấy Trạng Mỡ coi dường yêu tinh 
May được buổi tiên sinh chạy gái 
Chốn cao xa trên mái nhà người 
Chuột thừa được lúc thảnh thơi 
Họp nhau bàn việc kim thời nguy nan 
Chú chuột già ra bàn ngay trước: 
- Liệu mau mau trong bước hiểm nghèo 
Đem chuông mà buộc cổ mèo 
Để cho khi hắn leo trèo tìm ta 
Leng keng nghe hiệu là ta chạy 
Ai cũng khen mà lạy Cụ Trùm 
Duy còn một việc đeo chuông 
Nghe như hơi khó tìm phương thi hành 
Hỏi lũ chuột thì anh từ cáo 
Anh lại rằng: - Đây lão dại gì? 
Đã đành nơi chết ai đi 
Ngẩn ngơ một lát rồi thì hội tan 
Té ra cuộc luận bàn thực hão 
Có lạ gì bàn láo xưa nay 
Chẳng là việc chuột thế này 
Việc dân, việc nước cũng hay bàn xằng 

Thơ rằng: 
Nghị luận còn dở dang 
Triều đình đông nhan nhản 
Thi hành lâm cục trung 
Bá quan đà tận tán

(Nguồn: Ngụ ngôn La Phông Ten/ NXB Văn học, 1996)

Bản dịch : Nguyễn Đình

Chú mèo tên Trạng Mỡ 
Nhè dân chuột gieo tai 
Tống chúng xuống tuyền đài 
Đến chỉ còn một nhúm 
Rời hang chuột chả dám 
Chuột đói mẻo đói meo 
Bữa ăn còn tẻo teo 
Đâu được như thường lệ 
Trạng Mỡ thành ông Kẹ 
Thành con quỷ con yêu 
Đâu phải là con miêu 
Đối với loài chuột khổ 
Bỗng đâu một hôm nọ 
Leo cao và trông xa 
Chú Mèo phong nhã ta 
Lượn nóc nhà kiếm vợ 
Trong khi cùng thím nó 
Chủ mải hét mải gào 
Chuột sống sót rủ nhau 
Xó nhà, cùng hội họp 
Xét tình hình nguy ngập 
Trùm chuột lõi nhất nhà 
Có ý kiến đề ra 
Rằng: "Càng sớm càng tốt 
Quyết phải đem nhạc buộc 
Vào cổ Trạng mới xong! 
Trạng cất bước đi lùng 
Ta biết ngay, độn thổ 
Muôn thoát nguy khủng bố 
Chỉ còn cách ấy thôi!" 
Cả nhà chuột một lời 
Khen cụ Trùm chí lý 
"Ừ! Cứu họ nhà Tý 
Thượng sách chính là đây!" 
Chỉ còn mỗi việc này 
Khó nhất: Đem nhạc buộc 
Anh rằng: Tao chả ngốc! 
Chú bảo: Quá sức mình! 
Mưu cao chẳng thực hành 
Hội đồng đành giải tán 
Tôi đã thấy chán vạn 
Kiểu bàn bạc ba hoa 
Của thầy đạo, cố, cha 
Đâu phải là của chuột 

Triều đình ví chỉ họp bàn 
Quân sư nhặng xị, lời tràn cung mây 
Đến khi cần phải ra tay 
Thì thôi chẳng thấy mặt mày một ai

(Nguồn: Ngụ ngôn chọn lọc La Fontaine, NXB Văn học, 1985)

Bản dịch : Đỗ Khắc Siêm, Hà Khắc Nguyện

Một con Mèo thật là quá dữ 
Chuột trong vùng nó khử gần tiêu 
Hang sâu ẩn sót ít nhiều 
Đói ăn khát uống, sớm chiều khốn thay 
"Con quỷ sứ Mèo này", Chuột bảo 
Nhưng một hôm Mèo dạo xa miền 
Cùng mèo gái mãi ái ân 
Chuột kia được dịp hội bàn lo thân 
Chuột niên trưởng mưu thần bày chước: 
- Lấy nhạc đồng mà buộc cổ Miêu 
Để khi hắn có leo trèo 
Loong coong nghe thấy, liệu chiều ta xa 
Mưu cao ấy Chuột già có một 
Thẩy đều khen kế tốt lắm rồi 
Duy còn việc buộc nhạc thôi 
Anh nào anh nấy rằng: "Tôi dại gì!" 
Rồi rốt cuộc đành thì giải tán 
Họp kiểu này nhan nhản đó đây 
Tu sĩ, giáo sĩ các thầy 
Khi bàn đưa khuyến nghị này, nghị kia 
Thi hành lại xếp ra rìa...

(Nguồn: Ngụ ngôn La Fontaine, NXB Tân Văn, 1992)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét