Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Ký Lý Đam Nguyên Tích - Vi Ứng Vật

李 儋 元 錫 

去 年 花 裡 逢 君 別 
今 日 花 開 又 一 年 
世 事 茫 茫 難 自 料 
春 愁 黯 黯 獨 成 眠 
身 多 疾 病 思 田 里 
邑 有 流 亡 愧 俸 錢 
聞 道 欲 來 相 問 訊 
西 樓 望 月 幾 回 圓

韋 應 物

KÝ LÝ ĐẢM NGUYÊN TÍCH

Khứ niên hoa lý phùng quân biệt 
Kim nhật hoa khai hựu nhất niên 
Thế sự mang mang nan tự liệu 
Xuân sầu ám ám độc thành miên 
Thân đa tật bệnh tư điền lý 
Ấp hữu lưu vong quý phụng tiền 
Văn đạo dục lai tương vấn tấn 
Tây lâu vọng nguyệt kỷ hồi viên

Vi Ứng Vật

Dịch nghĩa : 

Thi nhân sức cùng lực kiệt ? Già rồi già rồi, nguyên bài thơ nói lên có bao nhiêu cảm giác; Hồi còn nhỏ bao nhiêu hùng tâm tráng chí muốn giúp đời, về già chẳng thấy tới đâu, sinh hổ thẹn với cái "tài" tưởng tượng của mình; Thi nhân hồi nhỏ càng có bao nhiêu hùng tâm, về già càng có bao nhiêu điều bất túc; có lẽ lấy Khổng Minh làm ví dụ; Hai câu cuối càng nói lên lòng u ẩn của thi nhân bằng tấm lòng mong chờ bạn bè lại tâm sự; cũng chẳng phải phàn nàn gì cả, chỉ vì, chỉ có bạn bè mới xoa dịu cái phẩn uất trong lòng mình nhĩ ...

1. Năm trước chính giữa mùa hoa nở gặp lúc cùng ông chia tay 
2. Hôm nay hoa nở lại thêm một năm nữa 
3. Sự đời man mác, khó mà tự liệu trước được 
4. U sầu trong mùa xuân, một mình tự dưng thiếp ngủ 
5. Người mang nhiều bệnh tật, nghĩ đến (cáo lão về) đồng ruộng quê nhà 
6. Trong ấp mình quản hạc dân chúng còn lưu vong, hổ thẹn ăn bổng lộc của vua 
7. Nghe nói ông muốn lại đây thăm hỏi nhau 
8. Trên lầu tây ngắm trăng thấy đã tròn mấy lần rồi

Dịch thơ : Trần Trọng San

Trông hoa năm ngoái chia tay
Hôm nay hoa nở lại đầy một năm
Việc đời man mác vô vàn
Đắm chìm trong giấc sầu xuân một mình
Bệnh nhiều nhớ chốn điền viên
Lưu vong đầy ấp bổng tiền thẹn ai
Nghe tin bạn định qua chơi
Lầu tây trăng đã tròn đầy bao phen

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Năm ngoái trông hoa vừa từ biệt
Hôm nay hoa nở hết một năm
Việc đời man mác đã căm
Xuân sầu ủ rũ lại càng ngủ thôi
Nhiều tật bệnh mong nơi điền lý
Người lưu vong thẹn kẻ bổng tiền
Nghe ai muốn đến hàn huyên
Lầu tây trông ngóng mấy phen trăng tròn

Witter Bynner :

We met last among flowers, among flowers we parted, 
And here, a year later, there are flowers again; 
But, with ways of the world too strange to foretell, 
Spring only brings me grief and fatiguẹ 
I am sick, and I think of my home in the country- 
Ashamed to take pay while so many are idlẹ 
...In my western tower, because of your promise, 
I have watched the full moons come and gọ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét