渡 漢 江
嶺 外 音 書 絕
經 冬 復 立 春
近 鄉 情 更 怯
不 敢 問 來 人
李 頻
ĐỘ HÁN GIANG
Lãnh ngoại âm thư tuyệt
Kinh đông phục lập xuân
Cận hương tình canh khiếp
Bất cảm vấn lai nhân
Lý Tần
Chú thích :
Hán giang: Hán thủy, phát từ Thiểm Tây, nhập vào Hồ Bắc, chảy vào Trường Giang
Dịch nghĩa :
Tưởng tượng được mình đi trên con đường làng đưa về đến nhà. Càng lúc càng gần, càng lúc càng hồi hộp, càng lúc càng sợ ... Khổng tử có câu: Phải biết tuổi của cha mẹ, một để mừng, một để lo sợ; cái mừng và cái sợ đó cũng tương tự như cái mừng và cái sợ ở đây, gần nhà mà không dám hỏi thăm
1. Trước giờ ở ngoài dãy núi xa xa không một tin tức thư từ
2. Qua đông rồi đến xuân
3. Giờ đây về gần đến nhà lòng bỗng càng lúc càng sợ
4. Không dám hỏi người dọc đường tin tức nhà cửa
Dịch thơ : Song Nguyễn Hàn Tú
Tin thư vắng bặt từ lâu
Đông vừa qua hết, tiết đầu lập xuân
Gần nhà lòng vẫn ngại ngần
Gặp người chẳng hỏi, phân vân không cùng
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Ngoài ải, bặt thư nhà
Đông qua xuân về lại
Gần quê, lòng kinh hãi
Chẳng dám hỏi người qua.
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Ở non lâu quá chẳng thư nhà
Đông lạnh qua rồi, xuân nở hoa
Gần tới quê xưa càng ái ngại
Trên đường chẳng dám hỏi người qua.
Dịch thơ : Anh Nguyên
Ở ngoài miền núi, bặt thơ,
Qua Đông, lại đến bây giờ lập Xuân.
Gần quê, tình cảm ngại ngần,
Gặp người mới đến, khó phần hỏi thăm...
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Lĩnh ngoại thư từ vắng,
Qua đông lại lập xuân.
Gần làng lòng sợ hãi,
Không dám hỏi lai nhân.
Dịch thơ : Lê Nguyễn Lưu
Ngũ Lĩnh tin nhà vắng,
Đông tàn lại đến xuân.
Gần que lòng những ngại,
Không dam hỏi người thân
Dịch thơ : Huyền Thanh Lữ
Ngoài ngọn thư từ dứt,
Qua đông lại trải xuân.
Gần quê tình sợ hãi,
Không dám hỏi lai nhân.
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Ngoài ải tin nhà không nhận được
Hết đông sẽ đến xuân chan hòa .
Gần quê lòng lại thêm lo lắng
Chẳng dám hỏi thăm các khách qua !!
Dịch thơ : Trần Minh Tú
Ngoài ải chẳng thấy thư qua
Đông lạnh vừa hết, xuân đà tới ngay
Gần quê hoảng hốt lắm thay
Gặp người chẳng dắm vẫy tay chuyện trò
Witter Bynner :
Away from home, I was longing for news
Winter after winter, spring after spring.
Now, nearing my village, meeting people,
I dare not ask a single question.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét