灞 上 秋 居
灞 原 風 雨 定
晚 見 雁 行 頻
落 葉 他 鄉 樹
寒 燈 獨 夜 人
空 園 白 露 滴
孤 壁 野 僧 鄰
寄 臥 郊 扉 久
何 年 致 此 身
馬 戴
BÁ THƯỢNG THU CƯ
Bá nguyên phong vũ định
Vãn kiến nhạn hành tần
Lạc diệp tha hương thụ
Hàn đăng độc dạ nhân
Không viên bạch lộ trích
Cô bích dã tăng lân
Ký ngoạ giao phi cửu
Hà niên chí thử thân
Mã Đái
Dịch thơ : Song Nguyễn Hàn Tú
Quanh vùng sông Bá dứt mưa sa
Lác đác trên không nhạn la đà
Chiều xế quê người nhìn lá rụng
Đèn mờ chiếc bóng đợi đêm qua
Vườn hoang móc đọng rơi từng giọt
Nhà khuất tường nghiêng ẩn bóng già
Miền quê năm tháng thân này gửi
Việc nước năm nào được tham gia
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Thảo nguyên sông Bá ngới mưa
Xế chiều thấy nhạn đong đưa từng đàn
Quê người đang rụng lá vàng
Đêm đêm bên ngọn đèn bàn lạnh tanh
Vườn không sương móc long lanh
Tường bên cô độc một anh sư làng
Đã lâu ẩn náu đồng hoang
Năm nào mới được xênh xang thân này.
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Đồng Bá gió mưa tan
Chiều thấy nhạn từng đàn
Quê người cây rụng lá
Đèn lẻ lạnh người mang.
Vườn hoang sương móc trắng
Bên tường tịnh sư làng
Ngày tháng quê nương náu
Năm nào ra làm quan.
Dịch thơ : Anh Nguyên
Gió mưa sông Bá dứt rồi,
Chiều về thấy nhạn lưng trời tung bay.
Quê người, cây lá rụng đầy,
Đêm, thân cô quạnh, đèn lay bập bùng.
Vườn hoang, móc trắng rơi cùng,
Tường bên, lối xóm lạnh lùng một tăng.
Lẽ nào nằm gửi mãi chăng,
Năm nào đem trọn tài năng giúp đời!?...
Dịch thơ : Viên Thu
Cánh đồng sông Bá gió mưa tan,
Chiều thấy nhạn bay lượn cả đàn.
Kẻ chốn quê xa nhìn lá rụng,
Ai trong đêm vắng vọng đèn khan.
Vườn hoang nơi ấy mờ sương móc,
Tường lạnh thôn bên náu tiểu làng.
Lâu lắm chốn này người ẩn bóng,
Bao giờ trí cả thử trần gian ?
Dịch thơ : Lê Nguyễn Lưu
Bá Thượng tan mưa gió,
Nhạn chiếu lớp lớp bay.
Lá rơi cây xứ lạ,
Đèn lạnh khách đêm chày.
Vườn vắng sương từng giọt,
Chùa bên sãi một thầy.
Nằm xuông lều cỏ mãi,
Nào thủa trí thân đây !
Dịch thơ : Mai Lộc
Trời Bá Thượng gió mưa đã dứt ,
Nhạn từng đàn hun hút chiều rơi .
Quê người lá rụng tơi bời ,
Mình ta đèn lạnh chơi vơi đêm về .
Sương móc trắng lê thê vườn vắng ,
Một nhà sư cô quạnh chùa bên .
Chốn quê dờ dật buồn tênh ,
Năm nào việc nước đứng lên giúp đời ?
Five-character-regular-verse Ma Dai
AN AUTUMN COTTAGE AT BASHANG
After the shower at Bashang,
I see an evening line of wildgeese,
The limp-hanging leaves of a foreign tree,
A lantern\'s cold gleam, lonely in the night,
An empty garden, white with dew,
The ruined wall of a neighbouring monastery.
...I have taken my ease here long enough.
What am I waiting for, I wonder.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét