Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Tích vũ Võng Xuyên trang tác - Vương Duy

積 雨 輞 川 莊 作 

積 雨 空 林 煙 火 遲 
蒸 藜 炊 黍 餉 東 菑 
漠 漠 水 田 飛 白 鷺 
陰 陰 夏 木 囀 黃 鸝 
山 中 習 靜 觀 朝 槿 
松 下 清 齋 折 露 葵 
野 老 與 人 爭 席 罷 
海 鷗 何 事 更 相 疑

王 維

TÍCH VŨ VÕNG XUYÊN TRANG TÁC

Tích vũ không lâm yên hỏa trì
Chung lê xuy thận hướng đông phiên
Mạc mạc thủy điền phi bạch lộ
Âm âm hạ mộc chuyển hoàng ly
Sơn trung tập tĩnh quan triêu hoa
Tùng hạ thanh trai triết lộ quì
Dã lão dữ nhân tranh tịch bãi
Hải âu hà sự cánh tương nghi

Vương Duy

Chú thích :

Võng Xuyên: biệt trang của Vương Duy

Dịch nghĩa : 

Hai câu cuối tôi nghĩ là lấy điển tích câu chuyện "Bạch âu" như sau:

Liệt Tử - Hoàng đế: Có người sống gần biển tính thích hải âu, theo hải âu đùa giỡn, hải âu bay lại hơn trăm con. Người cha bảo: Ta nghe hải âu theo mi đùa giỡn, mi bắt lại đây, cho ta ngoạn. Sáng hôm sau lại bãi biển, hải âu bay trên trời mà không chịu hạ xuống nữạ

Lòng đã yên tịnh rồi thì hải âu còn có ý gì mà nghi ngờ ? Tôi cho là đã có câu hỏi ấy thì hải âu cũng vẫn còn nghi ngờ

Vương Duy tả cảnh u tĩnh sáu câu đầu, như những bài khác, đơn giản mà truyền thần

1. Mưa nhiều, trong rừng thưa khói lửa tỏa chậm
2. Nấu canh lê, thổi cơm nếp, đem đến ruộng mé đông
3. Trên ruộng nước bao la bầy cò trắng bay
4. Dưới đám cây âm u chim hoàng oanh hót líu lo
5. Trong núi tập tính u tĩnh, ngắm cây dâm bụt buổi sáng
6. Dưới cây tùng giữ chay tịnh, bẻ cành quỳ đọng sương
7. Lão nhà quê này đã thôi cùng người tranh dành chỗ ngồi
8. Chim hải âu làm sao mà lại nghi ngại nhau


Dịch thơ : Trần Trọng San

Khói lữa rừng mưa đã trễ tràng
Cơm canh thổi nấu để đưa sang
Bát ngát cánh đồng cò lượn trắng
Tối um cây hạ hót oanh vàng
Ngồi thiền trong núi nhìn cây sớm
Chay tịnh bên tùng bẻ nhánh sương
Lão quê cùng khách thôi giành chỗ
Đâu lẽ âu kia lại ngỡ ngàng


Witter Bynner :

The woods have stored the rain, and slow comes the smoke
As rice is cooked on faggots and carried to the fields;
Over the quiet marsh-land flies a white egret,
And mango-birds are singing in the full summer trees....
I have learned to watch in peace the mountain morningglories,
To eat split dewy sunflower-seeds under a bough of pine,
To yield the post of honour to any boor at all....
Why should I frighten sea gulls, even with a thought?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét