Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Yết Hoành Nhạc miếu tống túc Nhạc tự đề môn lâu - Hàn Dũ

謁衡嶽廟遂宿嶽寺 

題門樓 

五 嶽 祭 秩 皆 三 公
四 方 環 鎮 嵩 當 中
火 維 地 荒 足 妖 怪
天 假 神 柄 專 其 雄
噴 雲 泄 霧 藏 半 腹
雖 有 絕 頂 誰 能 窮
我 來 正 逢 秋 雨 節
陰 氣 晦 昧 無 清 風
潛 心 默 禱 若 有 應
豈 非 正 直 能 感 通
須 臾 靜 掃 眾 峰 出
仰 見 突 兀 撐 青 空
紫 蓋 連 延 接 天 柱
石 廩 騰 擲 堆 祝 融
森 然 魄 動 下 馬 拜
松 柏 一 逕 趨 靈 宮
紛 牆 丹 柱 動 光 彩
鬼 物 圖 畫 填 青 紅
升 階 傴 僂 薦 脯 酒
欲 以 菲 薄 明 其 衷
廟 內 老 人 識 神 意
睢 盱 偵 伺 能 鞠 躬
手 持 盃 珓 導 我 擲
云 此 最 吉 餘 難 同
竄 逐 蠻 荒 幸 不 死
衣 食 纔 足 甘 長 終
侯 王 將 相 望 久 絕
神 縱 欲 福 難 為 功
夜 投 佛 寺 上 高 閣
星 月 掩 映 雲 曈 曨
猿 鳴 鐘 動 不 知 曙
杲 杲 寒 日 生 於 東

韓 愈


YẾT HÀNH NHẠC MIẾU TOẠI TÚC NHẠC TỰ ĐỀ MÔN LÂU

Ngũ nhạc tế trật giai tam công
Tứ phương hoàn trấn tung đương trung
Hoả duy địa hoang túc yêu quái
Thiên giá thần bính chuyên kỳ hùng
Phún vân tiết vụ tàng bán phúc
Tuy hữu tuyệt đính thuỳ năng cùng
Ngã lai chánh phùng thu vũ tiết
Âm khí hối muội vô thanh phong
Tiềm tâm mặc đảo nhược hữu ứng
Khởi phi chánh trực năng cảm thông
Tu du tĩnh táo chúng phong xuất
Ngưỡng kiến đột ngột sanh thanh không
Tử cái liên diên tiếp thiên trụ
Thạch lẫm đằng trịch đôi chúc dung
Sâm nhiên phách động hạ mã bái
Tùng bách nhất kính xu linh cung
Phân tường đan trụ động quang thải
Quỷ vật đồ hoạ điền thanh hồng
Thăng giai ủ lũ tiến bô tửu
Dục dĩ phỉ bạc minh kỳ trung
Miếu nội lão nhân thức thần ý
Duy hu trinh tứ năng cúc cung
Thủ trì bôi mai đạo ngã trịch
Vân thử tối cát dư nan đồng
Thoán trục man hoang hạnh bất tử
Y thực tài túc cam trường chung
Hầu vương tướng tương vọng cửu tuyệt
Thần túng dục phúc nan vi công
Dạ đầu phật tự thượng cao các
Tinh nguyệt yểm ánh vân đồng lung
Viên minh chung động bất tri thự
Cảo cảo hàn nhật sanh ô đông


Hàn Dũ

Dịch nghĩa : 

Thăm miếu núi Hành, được nghỉ qua đêm ở chùa trong núi, viết trên cửa lầu 

[Chư thần ở] Ngũ nhạc đều được cúng tế ngang với phẩm trật tam công ; bốn núi trấn bốn phương núi Tung ở giữa . 
Hỏa Duy là núi [phương nam] hoang dã có nhiều yêu quái ; trời cho thần núi thêm quyền phép [để đối trị]. 
Phun mây nhả sương mù ngang sườn núi ; tuy có đỉnh cao mà mấy ai lên được . 
Ta tới núi đúng vào mùa mưa thu ; khí núi mờ mịt không một cơn gió mát . 
Chú tâm thầm khấn mong có đáp ứng ; há không có niềm tin mà thần cảm thông sao? 
Được một lát [gió] quét từ từ [mây tan] núi non hiện ra ; ngửng nhìn lên thấy cao chót vót chọc tới trời xanh .
Đỉnh Tử Cái liền với đỉnh Thiên Trụ ; đỉnh Thạch Lẫm như muốn chồm sang đỉnh Chúc Dung . 
Núi non trùng điệp thấy mà kinh hồn, xuống ngựa vái lạy ; theo đường mòn bên thông bách tới Linh Cung . 
Tường quét vôi, cột sơn son vẻ rực rỡ ; các bức vẽ ma quỷ, người vật xanh đỏ . 
Bước lên thềm cung kính dâng thịt khô và rượu ; muốn vật mọn này nói lên lòng thành . 
Ông lão trong miếu hiểu ý thần ; giương mắt dò xét rồi đứng khom lưng . 
Tay cầm bôi giao chỉ bảo ta cách gieo quẻ ; [lão xem bôi giao rồi] bảo quẻ tốt lắm không quẻ nào bằng. [Ta] bị giáng chức tới xứ Man hoang vu may mà chưa chết [trở về] ; đồ ăn cái mặc chỉ vừa đủ để còn sống sót . 
[Mộng] vương hầu khanh tướng đã hết từ lâu ; thần có ban phước cũng khó có hiệu nghiệm . 
Đêm đến, lên gác cao trong chùa Phật [ngủ nhờ] ; trăng sao lấp lánh, ráng sớm vừa lên . 
[Nghe] vượn hú chuông ngân mới biết trời đã sáng ; mặt trời lạnh lẽo lên cao dần nơi phương đông. 

Dịch thơ : Viên Thu - Nguyễn Minh 

Thăm miếu núi Hành, được nghỉ 
qua đêm ở chùa trong núi, viết trên cửa lầu 

Tế thần Ngũ nhạc, phẩm tam công, 
Bốn núi vây quanh giữa ngọn Tung. 
Non Hỏa Duy hoang yêu quái lắm, 
Trời ban thần phép trị kiêu hùng. 

Phun mây nhả móc lưng sườn núi, 
Đỉnh ngất cao, ai tới tận cùng ? 
Ta đến núi mưa thu phất phới, 
Khí non mờ, lặng gió tiêu phong. 

Chú tâm cầu khẩn mong linh ứng, 
Dạ chẳng tin, thần khó cảm thông. 
Gió quét dần mây, non núi hiện, 
Ngẩng nhìn ngọn vút biếc trời không. 

Đỉnh Thiên Trụ, Tử Cái liền nối, 
Thạch Lẫm chồm qua ngọn Chúc Dung. 
Trùng điệp vậy, kinh hồn xuống bái, 
Theo đường thông bách tới Linh Cung. 

Tường vôi, trụ đỏ son ngời rạng, 
Tranh quỷ ma, người vật biếc hồng. 
Cung kính lên thềm dâng rượu thịt, 
Phẩm hèn mọn chứng tấm lòng trung. 

Ông già trong miếu thông thần ý, 
Dương mắt dò, yên lặng cúc cung. 
Chỉ cách cầm bôi giao khấn quẻ, 
Bảo rằng quẻ tốt, thật hanh thông. 

Xứ Man đi biếm, may chưa chết, 
Cái mặc thức ăn đủ sống còn. 
Khanh tướng công hầu đà vỡ mộng, 
Thánh thần ban phước khó mà mong. 

Đến đêm lên gác cao chùa Phật, 
Lấp lánh trăng sao, ráng sớm bồng. 
Vượn hú, chuông ngân ngày đã rạng, 
Mặt trời lạnh lẽo lộ phương đông. 

Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu

Phẩm trật tam công,Ngũ nhạc thần 
Bốn non vây núi Tung trung tâm. 
Hoà Duy hoang dã nhiều yêu quái 
Trời phú thần thêm phép trị an. 

Phun mây nhả khói phủ sườn đồi 
có đỉnh cao, nào kẻ tới nơi! 
Ta đến vào thu mưa rả rít 
Mịt mù khí núi, gió im hơi. 

Lòng khấn thầm mong được ứng vào 
không tin, thần há cảm thông sao? 
Gió đùa mây đỉnh trùng trùng hiện 
Ngẩng thấy trời xanh tít mút cao. 

Tử Cái, đỉnh Thiên Trụ tiếp xa 
Chúc Dung, Thạch Lẫm lấn chồm qua. 
Chập chùng xuống ngựa kinh hồn vái 
Linh Cung tùng bách lối vào ra. 

Tường vôi cột đỏ sáng lung lay 
Ma qưỷ vật người xanh đỏ gay. 
Khom bước lên thềm dâng thịt rượu 
Muốn dùng lễ mọn chứng lòng ngay. 

Trong miếu lão ông hiểu ý thần 
mắt nhìn dò xét đứng khom lưng. 
Chỉ ta cầm chén gieo xin quẻ 
Bảo tốt, còn hơn thế nữa: không. 

Chưa chết biếm đày ở xứ Man 
Sống còn chỉ đủ mặc cùng ăn. 
Vương hầu khanh tướng từ lâu bỏ 
Dẫu phước thần ban khó nhiệm toàn. 

Gác Phật đêm lên để nghỉ lưng 
Trăng sao mây khuất sáng mông lung. 
Chuông ngân vượn hú ban mai rạng 
Lạnh lẽo vầng đông đã sáng bừng. 

Witter Bynner :

The five Holy Mountains have the rank of the Three Dukes.
The other four make a ring, with the 
Song Mountain midmost. 
To this one, in the fire-ruled south, where evil signs are rife, 
Heaven gave divine power, ordaining it a peer. 
All the clouds and hazes are hiđen in its girdle; 
And its forehead is beholden only by a few. 
...I came here in autumn, during the rainy season, 
When the sky was overcast and the clear wind gonẹ 
I quieted my mind and prayed, hoping for an answer; 
For assuredly righteous thinking reaches to high heaven. 
And soon all the mountain-peaks were showing me their faces; 
I looked up at a pinnacle that held the clean blue sky: 
The wide Purple-Canopy joined the Celestial Column; 
The Stone Granary leapt, while the Fire God stood still. 
Moved by this token, I dismounted to offer thanks. 
A long path of pine and cypress led to the templẹ 
Its white walls and purple pillars shone, and the vivid colour 
Of gods and devils filled the place with patterns of red and bluẹ 
I climbed the steps and, bending down to sacrifice, besought 
That my pure heart might be welcome, in spite of my humble offering. 
The old priest professed to know the judgment of the God: 
He was polite and reverent, making many bows. 
He handed me divinity-cups, he showed me how to use them 
And told me that my fortune was the very best of all. 
Though exiled to a barbarous land, mine is a happy lifẹ 
Plain food and plain clothes are all I ever wanted. 
To be prince, duke, premier, general, was never my desire; 
And if the God would bless me, what better could he grant than this ? -- 
At night I lie down to sleep in the top of a high tower; 
While moon and stars glimmer through the darkness of the clouds.... 
Apes call, a bell sounds. And ready for dawn 
I see arise, far in the east the cold bright sun.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét