Đại bàng và bọ vừng - L'Aigle et l'Escarbot
L'Aigle donnait la chasse à maître Jean Lapin,
Qui droit à son terrier s'enfuyait au plus vite.
Le trou de l'Escarbot se rencontre en chemin.
Je laisse à penser si ce gîte
Etait sûr; mais ou mieux? Jean Lapin s'y blottit.
L'Aigle fondant sur lui nonobstant cet asile,
L'Escarbot intercède, et dit:
"Princesse des Oiseaux, il vous est fort facile
D'enlever malgré moi ce pauvre malheureux;
Mais ne me faites pas cet affront, je vous prie;
Et puisque Jean Lapin vous demande la vie,
Donnez-la-lui, de grâce, ou l'ôtez à tous deux:
C'est mon voisin, c'est mon compère. "
L'oiseau de Jupiter, sans répondre un seul mot,
Choque de l'aile l'Escarbot,
L'étourdit, l'oblige à se taire,
Enlève Jean Lapin. L' Escarbot indigné
Vole au nid de l'oiseau, fracasse, en son absence,
Ses oeufs, ses tendres oeufs, sa plus douce espérance:
Pas un seul ne fut épargné.
L'Aigle étant de retour, et voyant ce ménage,
Remplit le ciel de cris; et pour comble de rage,
Ne sait sur qui venger le tort qu'elle a souffert.
Elle gémit en vain: sa plainte au vent se perd.
Il fallut pour cet an vivre en mère affligée.
L'an suivant, elle mit son nid plus haut.
L'Escarbot prend son temps, fait faire aux oeufs le saut:
La mort de Jean Lapin derechef est vengée.
Ce second deuil fut tel, que l'écho de ces bois
N'en dormit de plus de six mois.
L'Oiseau qui porte Ganymède
Du monarque des Dieux enfin implore l'aide,
Dépose en son giron ses oeufs, et croit qu'en paix
Ils seront dans ce lieu; que, pour ses intérêts,
Jupiter se verra contraint de les défendre:
Hardi qui les irait là prendre.
Aussi ne les y prit-on pas.
Leur ennemi changea de note,
Sur la robe du Dieu fit tomber une crotte:
Le dieu la secouant jeta les oeufs à bas.
Quand l'Aigle sut l'inadvertance,
Elle menaça Jupiter
D'abandonner sa Cour, d'aller vivre au désert,
Avec mainte autre extravagance.
Le pauvre Jupiter se tut:
Devant son tribunal l'Escarbot comparut,
Fit sa plainte, et conta l'affaire.
On fit entendre à l'Aigle enfin qu'elle avait tort.
Mais les deux ennemis ne voulant point d'accord,
Le Monarque des Dieux s'avisa, pour bien faire,
De transporter le temps où l'Aigle fait l'amour
En une autre saison, quand la race Escarbote
Est en quartier d'hiver, et, comme la Marmotte,
Se cache et ne voit point le jour.
Bản dịch : Lê Trọng Bổng
Thỏ rừng bị đại bàng săn đuổi
Chạy như bay tìm lối về hang
Thấy lỗ bọ vừng giữa đàng
Thỏ thu mình lại sẵn sàng trốn chui
Còn phải xem liệu nơi ẩn ấy
An toàn không, nhưng lấy đâu hơn
Đại bàng lao xuống thỏ rừng
Dù cho hang của bọ vừng tin hin
"Thưa nữ chúa của loài chim"
Bọ vừng lên tiếng van xin giúp người
"Bà bắt thỏ dễ như chơi
Nhưng xin bà chớ để tôi nhục nhằn
Thỏ là bạn cùng làng cùng xóm
Là láng giềng hôm sớm nghĩa tình
Thỏ xin mạng sống, còn mình
Tôi xin tha bạn hoặc đành chết theo"
Đại bàng không thích ỉ eo
Lặng đưa cánh quật một chiêu ngay liền
Bọ vừng chẳng nói thêm gì đặng
Vì toàn thân choáng váng tức thì
Đại bàng cắp thỏ lao đi
Bọ vừng phẫn nộ hướng về phía xa
Bay tới ổ trứng nhà ác điểu
Đập vỡ tan không thiếu quả nào
Đại bàng về, đau đớn sao
Ruột như thắt lại, thét gào thâu đêm
Mất ổ trứng cưng, niềm hy vọng
Còn điên lên ngong ngóng trả thù
Tìm đâu thủ phạm bây giờ
Tiếng rên theo gió mịt mờ hoài công
Sau cả một năm ròng sầu khổ
Đại bàng ta lót ổ cao hơn
Đẻ một mẻ trứng tuyệt trần
Bọ vừng lại diệt như lần vừa qua
Tang này đau gấp ba tang trước
Thêm một phen thỏ được trả thù
Đại bàng gào thét sớm trưa
Suốt trong sáu tháng cơ hồ không ngơi
Lần này mụ chim trời cầu khẩn
Thần Jupiter nhận giúp cưu mang
Bảo vệ lứa trứng an toàn
Giấu kín trong vạt áo choàng ngày đêm
Tưởng như vậy không tên nào dám
Mò tới đây phá đám như xưa
Nhưng kẻ thù đổi nước cờ
Vẩy lên một cục phân dơ áo ngài
Ngài bèn buông tay ngay để giũ
Mẻ trứng này rơi vỡ hết luôn
Đại bàng nghe chuyện thảm thương
Doạ thần là sẽ tìm đường rời xa
Bỏ triều đình bay ra hoang mạc
Miệng gào bao điều khác lố lăng
Jupiter chẳng nói chẳng rằng
Bọ vừng bước tới đàng hoàng khai ra
Và đưa đơn trước toà khiếu nại
Bắt đại bàng nhận lấy lỗi lầm
Nhưng hai đối thủ hằm hằm
Thù kia vốn đã nhiều năm không hoà
Jupiter bèn nghĩ ra một kế:
Mùa làm tình của chị đại bàng
Từ dạo ấy được chuyển sang
Thời gian đối thù còn đang giấc dài
Mùa bọ vừng đêm ngày chui rúc
Lo ngủ đông, thấy chút gì đâu
Như con mác mốt giấc sâu
(Nguồn: 200 bài ngụ ngôn Jean de La Fontaine, NXB Thế giới, 2003)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét