Đàn bà với bí mật - Les femmes et le secret
Rien ne pèse tant qu’un secret ;
Le porter loin est difficile aux dames ;
Et je sais même sur ce fait
Bon nombre d’hommes qui sont femmes.
Pour éprouver la sienne un mari s’écria,
La nuit étant près d’elle : Ô dieux ! qu’est ce cela ?
Je n’en puis plus ! on me déchire !
Quoi ! j’accouche d’un œuf ! ─ D’un œuf ? ─ Oui, le voilà
Frais et nouveau pondu : gardez bien de le dire ;
On m’appelleroit poule. Enfin n’en parlez pas.
La femme, neuve sur ce cas,
Ainsi que sur mainte autre affaire,
Crut la chose, et promit ses grands dieux de se taire ;
Mais ce serment s’évanouit
Avec les ombres de la nuit.
L’épouse, indiscrète et peu fine,
Sort du lit quand le jour fut à peine levé ;
Et de courir chez sa voisine :
Ma commère, dit-elle, un cas est arrivé ;
N’en dites rien surtout, car vous me feriez battre :
Mon mari vient de pondre un œuf gros comme quatre.
Au nom de Dieu, gardez-vous bien
D’aller publier ce mystère. —
Vous moquez-vous ? dit l’autre : Ah ! vous ne savez guère
Quelle je suis. Allez, ne craignez rien.
La femme du pondeur s’en retourne chez elle.
L’autre grille déjà de conter la nouvelle :
Elle va la répandre en plus de dix endroits ;
Au lieu d’un œuf elle en dit trois.
Ce n’est pas encor tout ; car une autre commère
En dit quatre, et raconte à l’oreille le fait :
Précaution peu nécessaire,
Car ce n’étoit plus un secret.
Comme le nombre d’œufs, grâce à la renommée,
De bouche en bouche alloit croissant,
Avant la fin de la journée
Ils se montoient à plus d’un cent.
(Dựa theo truyện của Abstemius)
Bản dịch : Tú Mỡ
Giữ chuyện kín sao mà bứt rứt
Mang được lâu khó nhất các bà
Và tôi biết, chuyện kề cà
Lắm ông tính cũng rất là nữ nhi
Anh chàng nọ muốn truy thử vợ
Lúc đêm khuya, kêu rú bên tai:
"Ôi, tôi đau đẻ trời ơi!...
Ô hay! Đẻ cái quái thai trứng tròn!
- Cái trứng hả? - Đây dòm xem thử
Chính nó đây nóng hổi? Và tươi
Giữ mồm giữ miệng mình ơi
Sểnh ra thiên hạ gọi tôi là "gà"
Chuyện này chị vợ ta lớ ngớ
Cũng như nhiều chuyện nọ chuyện kia
Cứ tin là thật và thề
Phật trời chứng giám, chẳng hề hé răng
Nhưng lời thề quên phăng rất chóng
Đã tan vào cùng bóng đêm tăm
Chị chàng vô tứ vô tâm
Trời hửng sáng, mới bước chân khỏi giường
Đã lẻn tót ngay sang hàng xóm
"Bà chị ơi, này gớm! Ôi cha
Chồng tôi ở cữ đêm qua
Đẻ ra trứng lớn hơn ba trứng thường
Giữ kín nhé, vô chừng bí mật
Lộ ra, chàng sẽ quật chết tôi"
Bà hàng xóm đáp: "Chị ơi
Xưa nay chị lạ gì tôi nữa nào
Còn muốn nói đùa sao đó hử
Cứ yên lòng chẳng sợ lộ đâu"
Vợ chàng đẻ về chưa lâu
Bà hàng xóm đã nao nao nóng lòng
Bà đem chuyện lạ lùng đi kháo
Cứ ton ton loan báo mươi nhà
Một quả trứng hoá thành ba
Cuộc truyền tin đã hết đà cho đâu
Một mẹ khác tăng câu chuyện lạ
Thấm thoắt thành bốn quả trứng tươi
Cũng thì thọt, cũng rỉ tai
Cần chi úp mở, "bem" khai toạc rồi
Rồi số trứng cứ dôi lên mãi
Mồm truyền mồm, càng nói càng tăng
Hết ngày lên tới ngoại trăm.
(Nguồn: Ngụ ngôn chọn lọc La Fôngten/ NXB Văn học, 1993)
Bản dịch : Đỗ Khắc Siêm, Hà Khắc Nguyện
Bụng đàn bà ông chồng muốn thử
Nửa đêm chồng la dữ: "Đau sao!
Thịt tôi như xé như cào
Trời ơi! quả trứng làm sao thế này?
Tôi đã đẻ trứng đây mình ạ!"
Cô vợ rằng: "Ô lạ! trứng a!"
- Nhưng mình chứ có lộ ra
Người ta mà biết thực là hổ ngươi
Thiên hạ sẽ gọi tôi "gà mái"
Vốn ngây thơ cô vội tin liền
Kín hơi cô quả quyết nguyền:
"Đất trời chứng giám, anh tin cho mà!"
Rồi vừa lúc sáng ra cô dậy
Nhà láng giềng vội chạy ngay sang
- Bạn ơi! Một chuyện kinh hoàng
Chồng tôi đẻ một trứng vàng đêm qua
Nó lại lớn bằng ba trứng thật
Riêng bạn hay, bí mật đừng truyền
Vỡ ra tôi bị đòn liền
Cười khì, bạn bảo: "Chớ phiền, chị ơi!
Tính của tôi hẳn thời chị rõ
Chuyện nơi đâu đều bỏ nơi đâu"
Nhưng rồi khoảng một giờ sau
Bà đem kể lại với đâu mười người
Và phóng đại là vài ba quả
Đến người sau nửa tá, rồi hơn
Từ đây bí mật không còn
Đúng chiều hôm đó trứng lên trăm mà!
Thấy đây bí mật đàn bà
(Nguồn: Ngụ ngôn La Fontaine, NXB Tân Văn, 1992)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét