Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Đăng cao - Đỗ Phủ

登 高 

風 急 天 高 猿 嘯 哀 
渚 清 沙 白 鳥 飛 迴 
無 邊 落 木 蕭 蕭 下 
不 盡 長 江 滾 滾 來 
萬 里 悲 秋 常 作 客 
百 年 多 病 獨 登 臺 
艱 難 苦 恨 繁 霜 鬢 
潦 倒 新 停 濁 酒 杯

杜 甫

ĐĂNG CAO

Phong cấp, thiên cao, viên khiếu ai
Chử thanh, sa bạch, điểu phi hồi
Vô biên lạc mộc tiêu tiêu hạ
Bất tận trường giang cổn cổn lai
Vạn lý bi thu thường tác khách
Bách niên đa bệnh độc đăng đài
Gian nan khổ hận phồn sương mấn
Lạo đảo tân đình trọc tửu bôi

Đỗ Phủ

Chú thích :

Đăng cao: Đổ Phủ làm bài này trong mùa thu 767, khi ngụ tại Thành đô, Quì Châu

Dịch nghĩa : 

Bốn câu đầu tả cảnh, bốn câu sau tả tình. Hai câu đầu tả cảnh chung chung, hai câu tiếp thật tả cảm khái của thi nhân trước vũ trụ vô cùng; lá rụng liên miên, sông chảy bất tận; từ cao nhìn xuống, con người có cơ hội được cái nhìn tổng quát, toàn thể, do đó mà tâm hồn được nâng lên vượt bản thân. Bốn câu sau thật tả linh động cái tâm tình của một kẻ tha hương, cô đơn: bi thu thường tác khách; cô độc (độc đăng đài); Vạn lý, bách niên cho ta cái cảm giác sầu vô cùng, sầu vạn cổ, tương ứng với không gian ở bốn câu trên. Hai câu cuối nói rõ tâm tình của thi nhân, và là xúc cảm của nguyên bài thơ: cả một đời gian nan khổ cực, rốt cuộc đến cuối cuộc đời, rượu cũng không có hứng cạn một ly để mà "tiêu sầu vạn cổ", thấy thật là thương cảm bao nhiêu ... 

Gió gấp, trời cao, vượn kêu nghe ai oán 
Bãi xanh, cát trắng, chim bay lại 
Khắp nơi, lá rụng xuống lả tả 
Vô tận cùng, trường giang nước chảy cuồn cuộn về 
Vạn dặm (xa xôi), mùa thu sầu, thường làm khách tha hương 
Trăm năm (cuộc đời), bệnh tật nhiều, một mình lên đài 
Gian nan, khổ và hận, tóc mai bạc đầy 
Lao đao (khốn đốn), mới (tạm) ngừng uống rượu

Dịch thơ : Trần Trọng San

Tiếng vượn kêu thương gió lộng trời
Bãi xanh cát trắng cánh chim hồi
Áo ào lá rụng không ngừng trút
Cuộn cuộn sông dài cứ mãi trôi
Muôn dặm thương thu làm khách lạ
Trăm năm nhiều bệnh dạo đài chơi
Gian truân sầu hận sương đầy tóc
Say ngả nghiêng rồi rượu mới thôi

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Trời cao gió mạnh vượn kêu
Bãi quang cát trắng chim chiều bay quanh
Miên man lá rụng điêu linh
Nước sông cuồn cuộn mênh mông chảy dào
Khách xa thu tới thêm sầu
Tuổi già lắm bệnh lên cao một mình
Gian nan tóc bạc khôn đành
Nỗi mình vất vả hãy dình chén vui

Dịch thơ : Nam Trân

Gió gấp trời cao vượn nỉ non
Bến trong cát trắng lượn chim cồn
Rào rào lá trút rừng câu thẳm
Cuồn cuộn sông về sóng nước tuôn
Thu quạnh nghìn khơi lòng khách não
Đài cao trăm bệnh chiếc thân mòn
Gian nan khổ hận đầu thêm bạc
Quặt quẹo đành kiêng chén giải buồn

Dịch thơ : Vũ Văn Hiệu

Bến trong cát trắng chim buồn lượn
Tiếng vượn kêu thương gió ngất trời
Bạt ngàn cây gẫy tơi bời rụng
Cuồn cuộn sông dài nước mãi trôi
Vạn dặm thương thân làm khách lạ
Trăm năm lắm bệnh chiếc thân mòn
Gian nan khổ hận đầu thêm bạc
Gác cẳng ngồi buồn chén rượu không

Witter Bynner :

In a sharp gale from the wide sky apes are whimpering, 
Birds are flying homeward over the clear lake and white sand, 
Leaves are dropping down like the spray of a waterfall, 
While I watch the long river always rolling on. 
I have come three thousand miles awaỵ Sad now with autumn 
And with my hundred years of woe, I climb this height alonẹ 
Ill fortune has laid a bitter frost on my temples, 
Heart-ache and weariness are a thick dust in my winẹ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét