登 金 陵 鳳 凰 台
鳳 凰 台 上 鳳 凰 游
鳳 去 台 空 江 自 流
吳 宮 花 草 埋 幽 徑
晉 代 衣 冠 成 古 邱
三 台 半 落 青 山 外
二 水 中 分 白 鷺 洲
總 為 浮 雲 能 蔽 日
長 安 不 見 使 人 愁
李 白
ĐĂNG KIM LĂNG PHƯỢNG HOÀNG ĐÀI
Phượng hoàng đài thượng phượng hoàng du
Phượng khứ đài không giang tự lưu
Ngô cung hoa thảo mai u kính
Tấn đại y quan thành cổ khâu
Tam sơn bán lạc thanh thiên ngoại
Nhị thủy trung phân Bạch lộ châu
Tổng vị phù vân năng tế nhật
Trường an bất kiến sử nhân sầu
Lý Bạch
Chú thích :
Phụng Hoàng đài: tên đài, bây giờ ở phía nam huyện Giang Ninh tỉnh Giang Tô
Ngô cung: Tôn Quyền thời Kiến Đô xây cung điện ở đây
Y quan: dùng chỉ quan lại, quý hiển
Cổ khâu: gò hoang
Tam sơn: phía tây nam thành, vì dãy núi có ba ngọn nổi lên nối liền từ bắc tới nam, cho nên gọi là Tam Sơn
Nhị thủy: là sông Tần, sông Hoài, phát nguyên trong dãy núi tây sơn, đầm Cú Dung, đến Kiến Khang chia làm hai chi nhánh, một vào thành, một quanh thành.
Bạch Lộ châu: giữa Trường giang, phía tây nam thành
Dịch nghĩa :
Bài này làm liên tưởng đến bài Hoàng Hạc lâu của Thôi Hiệụ Hai bài đều tức cảnh xưa mà sinh ra tình. Cảnh là gì ? Một cái đài, lâu, ở bên cạnh một giòng sông, hai bên đầy những cố sự, những điều gợi hoài cổ, hai câu cuối đều nói lên nổi sầu, Thôi Hiệu nói rõ là nỗi lòng nhớ nhà, Lý Bạch, một người phóng đãng, có lẽ nói sầu vạn cổ hơn, một cái sầu chung của nhân loại khi đứng trước một phong cảnh, hòa tâm hồn vào thiên nhiên và bỗng thấy sầu ...
Trên đài Phụng Hoàng đã từng có phụng hoàng qua lại
Từ khi phụng bay mất chỉ còn trơ lại đài, và nước sông tự mình chảy
Bên mé Ngô cung, hoa thảo mọc che lối đi âm u
Quan lại quý hiển thời Đông Tấn giờ chỉ là gò hoang
Ba ngọn núi nhô lên nối liền với trời xanh xa tít
Đảo Bạch Lộ chia đôi hai nhánh sông Tần Hoài
Chỉ bởi tại mây trôi làm che mất đi mặt trời
Không nhìn thấy Trường An làm người ta cảm thấy u sầu
Dịch thơ : Trần Trọng San
Đài Phượng xưa kia phượng đến chơi
Phượng đi đài vắng nước sông trôi
Cung Ngô lối hẽm hoa cây lấp
Triều Tấn gò hoang áo mũ vùi
Ba núi lửng lơ trời thảm biếc
Hai dòng chia xẻ bãi xa xôi
Vầng ô mờ mịt trong mây nổi
Không thấy Trường An dạ rối bời
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Phượng hoàng đến Phượng Hoàng đài
Phượng đi đài bỏ nước trôi lạnh lùng
Cỏ hoa lấp lối Ngô cung
Y quan đời Tấn nay trông thấy đồi
Mịt mù ba núi màu trời
Bãi kia Bạch lộ nước trôi hai dòng
Đám mây che khuất vầng hồng
Trường An không thấy nỗi lòng băn khoăn
Witter Bynner :
Phoenixes that played here once, so that the place was named for them,
Have abandoned it now to this desolate river;
The paths of Wu Palace are crooked with weeds;
The garments of Qin are ancient dust.
...Like this green horizon halving the Three Peaks,
Like this Island of White Egrets dividing the river,
A cloud has arisen between the Light of Heaven and me,
To hide his city from my melancholy heart.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét