Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Bà và và hai cô giúp việc

Bà và và hai cô giúp việc - La Vieille et les deux Servantes

Il était une vieille ayant deux Chambrières. 
Elles filaient si bien que les soeurs filandières 
Ne faisaient que brouiller au prix de celles-ci. 
La Vieille n'avait point de plus pressant souci 
Que de distribuer aux Servantes leur tâche. 
Dès que Téthis chassait Phébus aux crins dorés, 
Tourets entraient en jeu, fuseaux étaient tirés ; 
Deçà, delà, vous en aurez ; 
Point de cesse, point de relâche. 
Dès que l'Aurore, dis-je, en son char remontait, 
Un misérable Coq à point nommé chantait. 
Aussitôt notre Vieille encor plus misérable 
S'affublait d'un jupon crasseux et détestable, 
Allumait une lampe, et courait droit au lit 
Où de tout leur pouvoir, de tout leur appétit, 
Dormaient les deux pauvres Servantes. 
L'une entr'ouvrait un oeil, l'autre étendait un bras ; 
Et toutes deux, très malcontentes, 
Disaient entre leurs dents : Maudit Coq, tu mourras. 
Comme elles l'avaient dit, la bête fut grippée. 
Le réveille-matin eut la gorge coupée. 
Ce meurtre n'amenda nullement leur marché. 
Notre couple au contraire à peine était couché 
Que la Vieille, craignant de laisser passer l'heure, 
Courait comme un Lutin par toute sa demeure. 
C'est ainsi que le plus souvent, 
Quand on pense sortir d'une mauvaise affaire, 
On s'enfonce encor plus avant : 
Témoin ce Couple et son salaire. 
La Vieille, au lieu du Coq, les fit tomber par là 
De Charybde en Scylla.

Bản dịch : Lê Trọng Bổng

Bà già có hai cô giúp việc 
Xe sợi tài, Thần Chết thua to 
Phân công việc cho hai cô 
Ấy điều bức thiết bà lo phải làm 
Thần Thái Dương óng vàng sợi cước 
Vừa bị Thần Đại dương rượt trồi lên 
Là xa đã vội quay liền 
Con thoi thoăn thắt dưới trên trong ngoài 
Không một phút phí hoài ngưng nghỉ 
Ấy thế mà cứ hễ tinh mơ 
Chú gà thảm hại đã lo 
Gồng cổ há họng thật to gáy dồn 
Thảm hại hơn, bà già cũng dậy 
Luông ngay vào chiếc váy rất dơ 
Thắp đèn rồi chạy thẳng vô 
Tới giường đánh thức hai cô ngủ vùi 
Thật tội nghiệp, quên đời ngủ kỹ 
Say giấc nồng miệng hé tay dang 
Chuyện xảy ra khiến hai nàng 
Vô cùng tức giận nghiến răng buông lời: 
"Đồ gà toi, tội mi đáng chết!" 
Tinh mơ gà rục rịch lấy hơi 
Họ cắt họng nó làm đôi 
Đồng hồ báo thức đi đời nhà ma 
Vụ sát nhân xem ra vô bổ 
Bởi chủ nhà từ đó đêm đêm 
Chỉ lo hai nàng ngủ quên 
Nên thấy mắt họ chợp yên lúc nào 
Là lúc ấy bà mau vùng dậy 
Như đồ yêu tinh chạy đó đây 

Thường ta hay thấy chuyện vầy trớ trêu: 
Tưởng thoát được một điều ngang trái 
Ngang trái này lại mãi sâu thêm 
Bằng chứng hai cô gái trên 
Đã phải trả giá nhãn tiền thế kia 
Bà già nọ thay vì gà trống 
Làm hai cô rơi trúng không xa 
Từ tay Ma vương, quỷ Dạ xoa

Dựa theo truyện Esope (Người đàn bà và những cô giúp việc). 
(Nguồn: Jean de la Fontaine - 200 bài ngụ ngôn, NXB Thế giới, 2003)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét