Cáo, khỉ và lũ động vật - Le renard, le singe, et les animaux
Les Animaux, au décès d’un Lion,
En son vivant Prince de la contrée,
Pour faire un Roi s’assemblèrent, dit-on.
De son étui la couronne est tirée.
Dans une chartre un Dragon la gardait.
Il se trouva que sur tous essayée
À pas un d’eux elle ne convenait.
Plusieurs avaient la tête trop menue,
Aucuns trop grosse, aucuns même cornue.
Le Singe aussi fit l’épreuve en riant,
Et par plaisir la Tiare essayant,
Il fit autour force grimaceries,
Tours de souplesse, et mille singeries,
Passa dedans ainsi qu’en un cerceau.
Aux Animaux cela sembla si beau
Qu’il fut élu : chacun lui fit hommage.
Le Renard seul regretta son suffrage,
Sans toutefois montrer son sentiment.
Quand il eut fait son petit compliment,
Il dit au Roi : Je sais, Sire, une cache,
Et ne crois pas qu’autre que moi la sache.
Or tout trésor, par droit de Royauté,
Appartient, Sire, à votre Majesté.
Le nouveau Roi bâille après la finance,
Lui-même y court pour n’être pas trompé.
C’était un piège : il y fut attrapé.
Le Renard dit, au nom de l’assistance :
Prétendrais-tu nous gouverner encor,
Ne sachant pas te conduire toi-même ?
Il fut démis ; et l’on tomba d’accord
Qu’à peu de gens convient le Diadème.
(Dựa theo truyện của Aesop và Faerno)
Bản dịch : Đinh Thị Liêu
Xứ này đang thiếu Đức Vua
Vì Vương Sư Tử mới vừa quy tiên
Bầu Vua mới, mọi loài tụ hội
Chú Rồng kia mới vội giơ lên:
Vương miện một chiếc xem chuyền
Ai vừa đầu đội phong liền chức vua
Theo hiến chương, cứ vừa là được
Khắp trong ngoài bước tới thử ngay!
Miện kia, lần lượt chuyền tay
Mỗi người đều thử miện này vòng quanh
Đầu bé tẹo, đàu to đoành
Đầu có sừng nhọn chềnh ềnh thế kia
Khỉ già bắng nhắng đứng rìa
Tay đón mũ, tay kéo rìa cợt cười
Nhăn mặt, uốn éo, múa chơi
Làm nghìn trò khỉ cho người đời xem
Moi loài quanh đó đều khen
Thế là khỉ được bầu liền làm vua
Tất cả lũ tỏ lòng kính phục
Riêng Cáo kia tiếc sự đã rồi
Tuy nhiên vẫn cứ cười cười
Giở mưu, mấp máy đôi lời tung hô
Cáo rằng:
- Mép nước bên hồ
Có một kho báu rất to phần ngài
Ngoài tôi biết, chẳng còn ai
Theo luật đất nước mời ngài nhận cho!
Gã vua mới bị tiền xui khiến
Bản thân y muốn tới xem kho
Liệu là dúng thực hay hư!
Tham tiền, mắc bẫy, sa cơ vào tròng
Cáo nhân danh cử tọa, phán rằng:
- Làm vua, bất chính thế chăng
Không biết cư xử, thiếu khả năng điều hành?
Bãi chức khỉ, mọi người nhất trí
Chẳng có ai đáng vị quân vương
Đã ra tới chỗ chính trường
Đức tài không có, ai thương được mà!
(Nguồn: Ngụ ngôn La Fontaine/ NXB Mỹ Thuật, 2008)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét