Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Chương đài dạ tứ - Vi Trang

章 臺 夜 思 

清 瑟 怨 遙 夜 
繞 絃 風 雨 哀 
孤 燈 聞 楚 角 
殘 月 下 章 臺 
芳 草 已 云 暮 
故 人 殊 未 來 
鄉 書 不 可 寄 
秋 雁 又 南 迴

韋 莊

CHƯƠNG ĐÀI DẠ TỨ

Thanh sắt oán diêu dạ
Nhiễu huyền phong vũ ai
Cô đăng văn Sở giác
Tàn nguyệt há Chương Đài
Phương thảo dĩ nhân mộ
Cố nhân thù vị lai
Hương thư bất khả ký
Thu nhạn hựu nam hồi

Vi Trang

Chú thích :

Chương đài: tên con đường trong châu thành Trường an đời Hán. Đến đời Đường con đường ấy hãy còn. Nhân có chuyện Hán Hú đời Đường lấy một người vợ tên là Liễu thị, khi đi làm quan xa để Liễu thị ở lại đường Chương đài, rồi mỗi khi viết thơ về, thì gọi vợ là Chương đài liễụ Sau Liễu thị bị người tướng Phiên bắt đi mất, nhờ tướng Hứa Tuân dùng mưu cướp về được. Vua cho trả lại cho Hàn Hú. Bởi vậy về sau nhà làm văn hay dùng chữ Chương đài liễu mà nói cây liễu ở Chương đài, ngụ ý người vợ ở xa

Dịch nghĩa : 

Bốn câu đầu tả cảnh tình càng lúc càng u oán thương cảm, mỗi cảnh đều có tỉnh từ diễn tả tâm tình người; Bốn câu cuối nghe bồn chồn, tuy chờ bạn mà thực ra là có ý nôn về nhà, nhìn chim nhạn về nam mà càng thêm sốt ruột ...

1. Tiếng sắt trong trẻo nghe ai oán trong đêm xa vắng 
2. Đường tơ réo rắt nghe thương cảm trong đêm mưa gió 
3. Dưới ngọn đèn lẻ loi nghe có tiếng tù và nước Sở 
4. Bóng trăng tàn lặn xuống mé Chương đài 
5. Cỏ thơm thấy đã úa về chiều rồi 
6. Cố nhân sao giờ vẫn chưa đến 
7. Thư nhà không thể gởi đi được 
8. Chim nhạn mùa thu lại bay về nam nữa rồi

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Đêm xa vắng nhặt thưa thanh sắt
Nắn đường tơ réo rắt gió mưa
Tiếng còi Sở ngọn đèn mờ
Đường Chương đài dưới bóng nga tối mù
Cỏ thơm sắp hết mùa tươi tốt
Bạn cố tri trông hút thấy đâu
Thư nhà dễ gởi được nào
Gió thu đưa nhạn ào ào về nam

Witter Bynner :

Far through the night a harp is sighing 
With a sadness of wind and rain in the strings.... 
Therés a solitary lantern, a bugle-call -- 
And beyond Terrace Tower down goes the moon. 
...Fragrant grasses have changed and faded 
While still I have been hoping that my old friend would comẹ... 
There are no more messengers I can send him, 
Now that the wildgeese have turned south.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét