Hai dê cái - Les deux chèvres
Dès que les Chèvres ont brouté,
Certain esprit de liberté
Leur fait chercher fortune; elles vont en voyage
Vers les endroits du pâturage
Les moins fréquentés des humains.
Là s'il est quelque lieu sans route et sans chemins,
Un rocher, quelque mont pendant en précipices,
C'est où ces Dames vont promener leurs caprices;
Rien ne peut arrêter cet animal grimpant.
Deux Chèvres donc s'émancipant,
Toutes deux ayant patte blanche,
Quittèrent les bas prés, chacune de sa part.
L'une vers l'autre allait pour quelque bon hasard.
Un ruisseau se rencontre, et pour pont une planche.
Deux Belettes à peine auraient passé de front
Sur ce pont;
D'ailleurs, l'onde rapide et le ruisseau profond
Devaient faire trembler de peur ces Amazones.
Malgré tant de dangers, l'une de ces personnes
Pose un pied sur la planche, et l'autre en fait autant.
Je m'imagine voir avec Louis le Grand
Philippe Quatre qui s'avance
Dans l'île de la Conférence.
Ainsi s'avançaient pas à pas,
Nez à nez, nos Aventurières,
Qui, toutes deux étant fort fières,
Vers le milieu du pont ne se voulurent pas
L'une à l'autre céder. Elles avaient la gloire
De compter dans leur race (à ce que dit l'Histoire)
L'une certaine Chèvre au mérite sans pair
Dont Polyphème fit présent à Galatée,
Et l'autre la chèvre Amalthée,
Par qui fut nourri Jupiter.
Faute de reculer, leur chute fut commune;
Toutes deux tombèrent dans l'eau.
Cet accident n'est pas nouveau
Dans le chemin de la Fortune.
Bản dịch : Nguyễn Văn Vĩnh
Khi nào dê đã ăn no
Thì dê hay thích tự do chơi bời
Đi tìm những chốn xa khơi
Những vùng khuất nẻo, những nơi vắng người
Núi cao cây cỏ tốt tươi
Dưới khe sâu thẳm, đá đôi ba hòn!
Các cô đến đấy nhảy bon
Chẳng ai ngăn được dê non chạy quàng
Một hôm dê cái hai nàng
No nê bỏ nội cỏ vàng đi rong
Hai bên bờ suối nước trong
Tình cờ đâu lại đi cùng tới bên
Có cầu nho nhỏ bên trên
Đôi cầy họa mới đi len nhau vừa
Dưới khe dòng nước chảy bừa
Đứng trên nom xuống nghĩ mà ghê thay!
Nhịp cầu tấm ván lung lay
Vậy mà dê nọ bước ngay một đầu
Dê kia nào có hãi đâu
Đưa chân cũng bước đầu cầu bên kia
Thoát coi nào có khác chi
Vua Pha-nho với vua Louis hội đồng
Hai nàng bước một thong dong
Giữa cầu thoắt đã đicùng tới nơi
Kiêu căng ai lại nhường ai
Cũng nòi đáo để, cũng vai anh hùng
Cô này cậy cháu nhà tông
Dê này Bách lý là ông sáu đời
Con dòng cháu giống phải chơi!
Cô kia khi ấy tức thời nghĩ ra
Tổ tiên ngũ đại nhà ta
Là dê Tô Vũ ông cha kế truyền
Cũng là cháu phượng con tiên
Hai cô cùng dấn bước lên nhịp cầu
Nào ai có nhượng ai đâu
Ganh nhau cho đến đâm đầu xuống khe
Câu này chẳng những chuyện dê
Bước đường danh lợi ngưởi đi cũng đường
(Nguồn: Nguyễn Văn Vĩnh, Thơ ngụ ngôn La Fontaine, Cảo thơm, 1970)
Bản dịch : Nguyễn Đình
Khi dê gặm cỏ no rồi
Dê ưa phóng túng cuộc đời thênh thang
Tìm nơi bãi rộng đồng quang
Non xanh nước biếc nơi hoang vắng người
Nơi không nẻo tới đường lui
Cheo leo vực thẳm, chơi vơi đá ngàn
Ấy nơi dê thích nhảy quàng
Quen chân, khôn cản các nàng lêu têu
Đôi dê nọ phiêu diêu rộng cẳng
Từ biệt đồng cỏ phẳng rong chơi
Mỗi nàng một ngả hai nơi
Tình cờ một chốn cả đôi đụng đầu
Trên dòng suối bắc cầu ván nhỏ
Cầy lại qua cũng khó đi đôi
Dòng sâu nước xiết chơi vơi
Dẫu cho nữ tướng mấy tài cũng kinh
Thế mà các cô mình chẳng núng
Đây bước lên, đó cũng bước lên
Như vua hai nước láng giềng
Cùng nhau tranh chấp một miền biên cương
Và thế đấy. hai nường liều mạng
Bước, bước đều, trán trán đối nhau
Kiêu căng ai nhượng ai đâu
Cả hai tiến tới giữa cầu cuồng ngông
Cậy điều cao quí giống dòng
Cháu bà đọ với con ông, đủ vành
Đều giữ thế chẳng đành nhường bước
Cùng lăn kềnh xuống nước cả đôi
Chuyện này chẳng mới trên đời
Bước đường danh lợi loài ngưởi khác đâu
(Nguồn: Ngụ ngôn chọn lọc La Fontaine, NXB Văn học, 1985)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét