金 谷 園
繁 華 事 散 逐 香 塵
流 水 無 情 草 自 春
日 暮 東 風 怨 啼 鳥
落 花 猶 似 墜 樓 人
杜 牧
KIM CỐC VIÊN
Phồn hoa sự tán trục hương trần
Lưu thủy vô tình thảo tự xuân
Nhật mộ đông phong oán đề điểu
Lạc hoa do tự trụy lâu nhân
Đỗ Mục
Chú thích :
Kim cốc viên: ở huyện Lạc Dương, tỉnh Hà Nam. Đời Tấn, nhà hào phú Thạch Sùng có người thiếp xinh đẹp tên là Lục Châụ Tôn Tú yêu cầu Thạch Sùng tặng cho người thiếp này, Thạch Sùng khước từ. Vì việc này Thạch Sùng bị Tôn Tú gièm pha với Triệu vương Luân và bị giết chết
Trụy lâu nhân: Thạch Sùng đang yến tiệc trên lầu, bị Tôn Tú gièm quân lính lại bắt tội, Thạch Sùng nói với người thiếp Lục Châu: Ta vì nàng mà đắc tội với ngườị Lục Châu khóc thưa: Xin chết trước mặt chàng. Bèn nhảy xuống lầu tự tử
Dịch nghĩa :
Khổng tử có câu: Thệ giả như tư phu, bất chấp họa dạ (Nước cứ chảy hoài thôi, không màng đêm ngày). Thời gian cứ trôi chuyện đời cứ đổi, biển xanh biến thành ruộng dâu rồi lại thành biển xanh ... Tức cảnh sinh tình, nhớ chuyện xưa mà tưởng như chuyện bây giờ (?) Âm điệu thơ Đổ Mục bài nào cũng uyển chuyển cũng du dương, nghe thật là "êm" tai ...
Những việc phồn hoa đã tan tác theo lớp bụi thơm
Nước vô tình chảy cỏ cứ việc tự tươi thắm
Chiều về chim kêu ai oán trong gió đông
Hoa rụng mà còn như người nào (năm xưa) nhảy xuống lầu
Dịch thơ : Trần Trọng San
Phồn hoa tan tác bụi trần
Vô tình nước chảy cỏ xuân tươi màu
Gió đông ai oán chim sầu
Hoa rơi giống kẻ rơi lầu ngày xưa
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Việc bộn rộn làm xong hóng mát
Nước chảy vô tình mượt cỏ xuân
Gió chiều chim hót xa gần
Hoa rơi tựa khách gieo thân trên lầu
Dịch thơ : Vũ Văn Hiệu (1)
Mộng đẹp như bụi trần
Nước chảy vẫn vô tình
Chim chiều kêu ai oán
Hoa rơi tựa kiếp người
Dịch thơ : Vũ Văn Hiệu (2)
Mộng đời tan tác bụi trần bay
Nước chảy vô tình cỏ vẫn tươi
Chiều đông gió lạnh chim ai oán
Lá rụng hoa rơi một kiếp người
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Tan tác phồn hoa, lấm bụi đời
Vô tình nước chảy, cỏ xuân tươi
Chiều đông gió lạnh ,chim ai oán,
Hoa rụng , nhảy lầu một kiếp thôi .
Dịch thơ : Song Nguyễn Hàn Tú
Phồn hoa rũ sạch
Chẳng thế gian hương
Nước hờ hững,
nét xuân vương
Gió chiều Đông tiếng chim muông thêm sầu
Hoa rơi...
như cảnh nhẩy lầu!!!
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Mỹ lệ tàn rồi theo phấn hương
Men theo mạch nước nét xuân vương
Chim kêu trong gió chiều dần xuống
Lá rụng … lầu xưa … bạc má hường
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Việc phồn hoa đã tàn theo gió bụi
Nước vô tình vẫn chảy, cỏ xuân tươi
Chim oán than, gió đông, xế chiều rồi
Hoa rơi tựa người xưa gieo mình xuống.
Dịch thơ : Anh Nguyên
Phồn hoa hết, sạch hương đời,
Thờ ơ nước chảy, cỏ tươi thắm màu.
Gió đông, chiều, tiếng chim sầu,
Hoa rơi tựa gái gieo lầu thuở xưa...
Dịch thơ : Lê Nguyễn Lưu
Phồn hoa tan tác bụi thơm đưa,
Cỏ thắm màu xuân nước hững hờ.
Chiều giục gíó xuân chim khắc khoải,
Hoa rơi như gái nhảy lầu xưa !
Witter Bynner :
Stories of passion make sweet dust,
Calm water, grasses unconcerned.
At sunset, when birds cry in the wind,
Petals are falling like a girl s robe long agọ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét