Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Ngọc giai oán - Lý Bạch

玉 階 怨

玉 階 生 白 露 
夜 久 侵 羅 襪 
卻 下 水 晶 簾 
玲 瓏 望 秋 月

李 白

NGỌC GIAI OÁN

Ngọc giai sinh bạch lộ 
Dạ cửu xâm la việt 
Dục hạ thủy tinh liêm
Linh lung vọng thu nguyệt

Lý Bạch

Dịch Nghĩa

Sương trắng rơi bên thền ngọc; 
Đêm khuya, sương lan ướt bít tất lụa . 
Toan buông tấm rèm trong suốt như thủy tinh xuống 
Để ngắm bóng trăng thu trong trẻo . 

Dịch thơ : Trần Trọng San 

Sương trắng phơi trên thềm 
Đêm khuya lan dép lụa 
Toan rủ bức rèm thưa 
Ngắm trăng thu sáng tỏ 

Dịch thơ : Song Nguyễn Hàn Tú

Ngọc thềm ướt đẫm sương đêm 
Thấm qua ướt vớ lạnh thêm tái người 
Buông rèm thủy , ngước nhìn trời 
Ánh vàng lấp lánh rạng ngời trăng thu 

Dịch thơ : Nguyễn Minh  

Sương khuya đã rơi trên thềm ngọc vắng 
Cả đêm trường nước thấm vớ lạnh căm 
Rèm thủy tinh muốn buông xuống ngang tầm 
Để qua đó ngắm trăng thu lấp lánh . 

Dịch thơ : Phụng Hà  

Thềm ngọc phủ sương sa, 
Đêm lạnh bít tất là. 
Buông rèm châu ngồi ngắm, 
Lung linh trăng thu ngà. 

Dịch thơ : Anh Nguyên 

Đầm đìa thềm ngọc sương rơi, 
Đêm dài thấm ướt vào đôi vớ rồi. 
Rèm gương hạ xuống đi thôi, 
Để nhìn rạng rỡ lưng trời trăng Thu... 

Dịch thơ : Trần Trọng Kim 

Đêm khuya thềm ngọc đày sương, 
Tất là thấm lạnh, thêm thương nỗi lòng. 
Buông mành yên giấc cho xong, 
Hãy còn lấp-ló đứng trông trăng già. 

Dịch thơ : Tương Như 

Móc trắng tươm thềm ngọc, 
Đêm dài ướt tất tơ. 
Thủy tinh rèm thả xuống, 
Lóng lánh ngắm trăng thu. 

Dịch thơ : Chi Điền 

Móc sa thềm ngọc như sương, 
Đêm khuya thấm mãi vào trong tất là. 
Lạnh-lùng thả bức rèm sa, 
Bùi-ngùi nhìn bóng trăng tà đêm thu ! 

Dịch thơ : Lê Nguyễn Lưu 

Móc sương đẫm ngọc giai, 
Chăn gấm đêm thâu lạnh. 
Toan cuộn bức rèm gương, 
Trông vầng thu lấp lánh. 

Dịch thơ : Mai Lộc 

Ngọc thềm trắng xoá lúc sương sa , 
Hơi lạnh trời đêm thấm tất là . . 
Muốn thả rèm trong như nước xuống , 
Lung-linh ,lặng ngắm ,bóng Hằng Nga 

Dịch thơ : Lâm Trung Phú  

Sương trắng đẫm ngoài thềm 
Càng khuya vớ lạnh thêm ! 
Rèm châu toan hạ xuống 
Vằng vặc ngắm trăng đêm !!! 

Li bai 
A SIGH FROM A STAIRCASE OF JADE 

Her jade-white staircase is cold with dew; 
Her silk soles are wet, she lingered there so long.... 
Behind her closed casement, why is she still waiting, 
Watching through its crystal pane the glow of the autumn moon?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét