晨詣超師院讀禪經
汲 井 漱 寒 齒
清 心 拂 塵 服
閒 持 貝 葉 書
步 出 東 齋 讀
真 源 了 無 取
忘 跡 世 所 逐
遺 言 冀 可 冥
繕 性 何 由 熟
道 人 庭 宇 靜
苔 色 連 深 竹
日 出 霧 露 餘
青 松 如 膏 沐
澹 然 離 言 說
悟 悅 心 自 足
柳 宗 元
Cấp tỉnh sấu hàn xỉ
Thanh tâm phất trần phục
Nhàn trì bối diệp thư
Bộ xuất đông trai độc
Chân nguyên liễu vô thủ
Vong tích thế sở trục
Di ngôn ký khả minh
Thiện tính hà do thục
Đạo nhân đình vũ tranh
Đài sắc liên thâm trúc
Nhật xuất vụ lộ dư
Thanh tùng như cao mộc
Đạm nhiên ly ngôn thuyết
Ngộ duyệt tâm tự túc
Liễu Tông Nguyên
Chú thích :
Bối diệp thư: là sách viết vào lá bối diệp; tức là kinh nhà Phật
Chân nguyên: là cỗi nguồn chân thực của vạn vật
Di ngôn: là lời thánh hiền truyền lại để dạy người
Thiện tính là luyện tập tâm tính
Đạo nhân: là người học đạo, đây nói đến đạo Phật
Cao mộc: là dầu bôi cho mượt tóc của đàn bà hay dùng
Dịch nghĩa :
Trần trọng Kim: tác giả làm bài này nói đạo Phật cao, và đúng chân lý lắm, nhưng vì mầu nhiệm sâu xa quá, không dùng mà rèn luyện tâm tình người ta được. Song người nào đã hiểu được cũng đủ yên vui
1. Lấy nước giếng lên rửa răng lạnh buốt
2. Lòng trong sạch phủi áo bụi trần
3. Thong dong cầm kinh Phật
4. Lần bộ ra thư trai phía đông đọc
5. Chân nguyên đã mất không ai thấy được
6. Người đời chạy theo chuyện cuồng vọng kỳ tích
7. Lời di ngôn để lại mong mỏi điều sâu xa
8. Tính thiện làm sao có thể luyện tập rành rọc
9. Nhà của người tu đạo yên tĩnh
10. Màu của rêu liền với màu của khóm trúc dày
11. Mặt trời ló dạng, nhiều sương khói
12. Cây tùng xanh bóng lộn như dầu bôi đầu
13. Điềm đạm xa lời nói
14. Hiểu và vui, lòng cảm thấy tự đủ
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Lấy nước giếng rửa răng lạnh buốt
Lòng sạch trong phủi tuột áo dơ
Tay cầm một bối diệp thư
Đông trai lần bước mắt đưa xem tường
Chân nguyên thấu khôn đường lượm lấy
Chuyện hoang đường vẫn thấy người cầu
Di ngôn cố ý nhiệm mầu
Tập rèn tâm tính trông vào chỗ nao
Nhà đạo nhân biết bao lặng lẽ
Trúc với rêu một vẻ như nhau
Mặt trời mọc khói sương đâu
Lá tùng bóng lộn như dầu mới bôi
Lặng không hết nỗi nói lời
Cỗi nguồn thấu suốt đủ vui tấm lòng
Witter Bynner :
I clean my teeth in water drawn from a cold well;
And while I brush my clothes, I purify my mind;
Then, slowly turning pages in the Tree-Leaf Book,
I recite, along the path to the eastern shelter.
...The world has forgotten the true fountain of this teaching
And people enslave themselves to miracles and fables.
Under the given words I want the essential meaning,
I look for the simplest way to sow and reap my naturẹ
Here in the quiet of the priest's templecourtyard,
Mosses ađ their climbing colour to the thick bamboo;
And now comes the sun, out of mist and fog,
And pines that seem to be new-bathed;
And everything is gone from me, speech goes, and reading,
Leaving the single unison.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét