Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Vịnh hoài cổ tích III - Đỗ Phủ

詠 懷古跡 五首之三 

群 山 萬 壑 赴 荊 門 
生 長 明 妃 尚 有 村 
一 去 紫 臺 連 朔 漠 
獨 留 青 塚 向 黃 昏 
畫 圖 省 識 春 風 面 
環 珮 空 歸 月 下 魂 
千 載 琵 琶 作 胡 語 
分 明 怨 恨 曲 中 論

杜 甫

VỊNH HOÀI CỔ TÍCH III

Quần sơn vạn hác phó Kinh môn
Sinh trưởng Minh phi thượng hữu thôn
Nhất khứ tử đài liên sóc mạc
Độc lưu thanh trủng hướng hoàng hôn
Họa đồ tỉnh thức xanh phong diện
Hoàn bội không qui nguyệt dạ hồn
Thiên tải tỳ bà tác hồ ngữ
Phân minh oán hận khúc trung luân 

Đỗ Phủ

Dịch nghĩa :

Vượt qua nhiều núi non, muôn dòng suối, đi đến núi Kinh Môn. Tại đây vẫn còn có xóm làng, là chỗ Minh Phi sinh trưởng khi xưa. Khi nàng ra đi, cung Tử Ðài nối liền với sa mạc miền Bắc. Bây giờ chỉ còn lại mả xanh dưới bóng hoàng hôn. 

Xem bức họa, vua Hán phảng phất nhận biết khuôn mặt nàng trong gió xuân. Nhưng chỉ còn hồn nàng với hoàn bội trở về dưới trăng . Ngàn năm sau còn truyền lại khúc đàn tỳ bà làm theo âm điệu Hồ ; trong khúc ca, bày tỏ rõ ràng niềm oán hận. 

Dịch thơ : Chi Điền 

Nghìn non vạn suối ở Kim môn 
Thôn cũ Minh phi dấu vẫn còn 
Gác tía giã từ lên Bắc mạc 
Mồ xanh lưu lại dưới hoàng hôn 
Họa đồ chẳng vẽ xuân kiều diễm 
Vàng ngọc đành trao giấc mộng hồn 
Muôn thuở tỳ bà lưu điệu rợ 
Khúc đàn ai oán mạch sầu tuôn! 

Dịch thơ : Trần Trọng San 

Vượt non, qua suối, đến Kinh Môn 
Xóm cũ Minh Phi nay vẫn còn 
Cung Hán một đi liền cõi Bắc 
Mả xanh trơ lại dưới hoàng hôn 
Bức tranh thoảng gió xuân tô mặt 
Hoàn bội về đây nguyệt rọi hồn 
Muôn thuở tỳ bà vang giọng mọi 
Ðiệu hồ còn mãi hận trào tuôn 

Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu 

Vượt non,lội suối đến Kinh môn 
Sinh trưởng Minh Phi xóm cũ còn. 
Một bỏ cung son đày biển cát 
Chỉ còn mộ lạnh trải hoàng hôn. 
Gió xuân nét họa phô ra mặt 
Nương bóng đêm trăng phảng phất hồn. 
Hồ điệu tỳ bà lưu vạn thuở 
Rõ ràng ai oán khúc ca buồn. 

Dịch thơ : Song Nguyễn Hàn Tú 

Núi khe quần tụ Kinh môn 
Làng xưa dấu cũ vẫn còn chẳng phai 
Tới hoang vu, biệt Tử Đài 
Mộ xanh một nấm bi ai trong chiều 
Ngắm tranh … vẫn nét yêu kiều 
Kìa … hồn tiên tử mỹ miều dưới trăng 
Khúc đàn xưa… khối tình nàng 
Mãi còn đâm nỗi bẽ bàng kiếp sinh 

Dịch thơ : Trần Văn Thường 

Vượt suối băng rừng đến Kinh môn 
Làng cũ Minh phi dấu tích còn 
Giã biệt đài son qua ải bắc 
Mồ xanh cô quạnh với hoàng hôn 
Hán đế nhìn tranh mong thấy mặt 
Trăng treo vòng ngọc vẩn vơ hồn 
Điệu hồ đàn gảy lòng ai thấm 
Mỹ nhân tủi hận đến ngàn năm 

Dịch thơ : Anh Nguyên 

Núi, khe, vượt đến Kinh Môn, 
Minh-Phi sinh trưởng, xóm thôn vẫn còn. 
Đi, sa mạc sát cung son, 
Nắng chiều, nay mộ cỏ còn xanh xanh. 
Nét xuân giảm bớt trong tranh, 
Người đeo ngọc ấy, trăng thanh đi, về. 
Tiếng Hồ, phổ khúc đàn Tỳ, 
Rõ ràng oán hận còn ghi cung đàn... 

Dịch thơ : Viên Thu 

Vịnh Chiêu Quân 

Vượt ngàn non suối đến Kinh môn, 
Làng cũ Minh phi vẫn hãy còn. 
Cung Tử đài xưa liền đất bắc, 
Nắm mồ xanh đấy chạnh hoàng hôn. 
Nhìn tranh thấy dáng xuân nương gió, 
Nghe ngọc theo chân nguyệt gọi hồn. 
Ngàn thuở tỳ bà vang giọng mọi, 
Ngậm ngùi oán hận khúc trầm luân. 

Dịch thơ : Nguyễn Minh 

Đến Kinh Môn qua nhiều sông núi 
Thăm xóm làng xưa có Minh Phi 
Người theo sa mạc bắc đi 
Nay còn phẩn mộ xanh rì hoàng hôn 
Xem bức họa Hán vương nhận biết 
Nhưng chỉ còn hồn nép dưới trăng 
Ngàn năm còn khúc Hồ âm 
Xem ra oán hận đầy trong khúc này 

Witter Bynner :

Ten thousand ranges and valleys approach the Jing Gate 
And the village in which the Lady of Light was born and bred. 
She went out from the purple palace into the desertland; 
She has now become a green grave in the yellow dusk. 
Her face ! Can you picture a wind of the spring? 
Her spirit by moonlight returns with a tinkling 
Song of the Tartars on her jade guitar, 
Telling her eternal sorrow.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét