無題其一
昨夜星辰昨夜風,
畫樓西畔桂堂東。
身無綵鳳雙飛翼,
心有靈犀一點通。
隔座送鉤春酒暖,
分曹射覆蠟燈紅。
嗟余聽鼓應官去,
走馬蘭臺類轉蓬。
無題其二
來是空言去絕蹤,
月斜樓上五更鐘。
夢為遠別啼難喚,
書被催成墨未濃。
蠟照半籠金翡翠,
麝熏微度繡芙蓉。
劉郎已恨蓬山遠,
更隔蓬山一萬重。
無題其三
颯颯東風細雨來,
芙蓉塘外有輕雷。
金蟾齧璅燒香入,
玉虎牽絲汲井迴。
賈氏窺簾韓掾少,
宓妃留枕魏王才。
春心莫共花爭發,
一寸想思一寸灰。
無題其四
相見時難別亦難,
東風無力百花殘。
春蠶到死絲方盡,
蠟炬成灰淚始乾。
曉鏡但愁雲鬢改,
夜吟應覺月光寒。
蓬萊此去無多路,
青鳥殷勤為探看。
無題其五
鳳尾香羅薄幾重,
碧文圓頂夜深縫。
扇裁月魄羞難掩,
車走雷聲語未通。
曾是寂寥金燼暗,
斷無消息石榴紅。
斑騅只繫垂楊岸,
何處西南任好風?
無題其六
重帷深下莫愁堂,
臥後清宵細細長。
神女生涯原是夢,
小姑居處本無郎。
風波不信菱枝弱,
月露誰教桂葉香。
直道相思了無益,
未妨惆悵是清狂。
李商隱
Vô đề kỳ I :
Tạc dạ tinh thần tạc dạ phong
Họa lâu tây bạn quế đường đông
Thân vô thái phượng song phi dực
Tâm hữu linh tê nhất điểm thông
Cách tọa tống câu xuân tửu noãn
Phân tào xạ phúc lạp đăng hồng
Ta dư thính cổ ưng quan khứ
Tẩu mã lan đài loại chuyển bồng
Vô đề kỳ II
Lai thị không ngôn khứ tuyệt tung
Nguyệt tà lâu thượng ngũ canh chung
Mộng vi viễn biệt ðề nan hoán
Thư bị thôi thành mặc vị nùng
Lạp chiếu bán lung kim phỉ thúy
Xạ huân vi ðộ tú phù dung
Lưu lang dĩ hận Bồng sơn viễn
Cánh cách Bồng sơn nhất vạn trung
Vô đề kỳ III
Táp táp đông phong tế vũ lai
Phù dung đường ngoại hữu khinh lôi
Kim thiềm niết tỏa thiêu hương nhập
Ngọc hổ khiên ti cấp tỉnh hồi
Giả thị khuy liêm Hàn duyện thiếu
Mật phi lưu chẩm Ngụy vương tài
Xuân tâm mạc cộng hoa tranh phát
Nhất thốn tương tư nhất thốn hôi
Vô đề kỳ IV
Tương kiến thì nan biệt diệc nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành hôi lệ thủy can
Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Bồng Lai thử khứ vô đa lộ
Thanh điểu ân cần vị thám khan.
Vô đề kỳ V
Phượng vĩ hương la bạc kỷ trùng
Bích văn viên đính dạ thâm phùng
Phiến tài nguyệt sắc tu nan yểm
Xa tẩu lôi thanh ngữ vị thông
Tằng thị tịch liêu kim tẫn ám
Đoạn vô tiêu tức thạch lựu hồng
Ban chuy chỉ hệ thùy dương ngạn
Hà xứ tây nam nhiệm hảo phong
Vô đề kỳ VI
Trùng duy thâm há Mạc Sầu đường
Ngọa hậu thanh tiêu tế tế trường
Thần nữ sinh nhai nguyên thị mộng
Tiểu cô cư xứ bản vô lang
Phong ba bất tín lăng chi nhược
Nguyệt lộ thùy giao quế diệp hương
Trực đạo tương tư liễu vô ích
Vị phương trù trướng thị thanh cuồng
Lý Thương Ẩn
Dịch nghĩa :
Vô đề kỳ I
Đêm qua sao đầy trời, đêm qua gió nổi
Bên tây lầu hoạ, phía đông nhà quế
Thân ta không có đôi cánh phượng lộng lẫy bay cao
Nhưng trong lòng có điểm sừng tê để cảm thông
Ngồi xa nhau chuốc chén xuân ấm áp
Cùng vui trò xạ phúc dưới ánh nến hồng
Ôi, nghe tiếng trống giục đi việc quan
Ruổi ngựa tới lan đài như ngọn cỏ bồng
Vô đề kỳ II
Hẹn đến thì chỉ là nói suông, mà đi rồi thì mất tăm tích
Trăng xế trên lầu vẳng tiếng chuông lúc canh năm
Mộng thấy mình xa cách nhau kêu khóc cũng khó tỉnh giấc được
Trong bức thư bị thúc giục viết cho xong nước mực đậm dòng
Ánh nến soi lên một nữa chân lông chim phỉ thúy thêu kim tuyến
Mùi hương xạ thoảng bay qua gối phù dung thêu
Chàng Lưu đã hận núi Bồng Lai xa xôi
Mà mình lại ở cách núi Bồng Lai đến vạn trùng
Vô đề kỳ III
Gió đông ào ạt, mưa phùn đến
Ngoài ao sen, tiếng sấm nhè nhẹ
Đốt hương bay qua chiếc khoá hình cóc vàng,
Kín nước từ giếng có con hổ ngọc buộc tơ
Họ Giả nhìn qua rèm chàng quan huyện Hàn trẻ tuổi
Mật phi trao gối lại cho Nguỵ vương tài hoa
Lòng xuân thôi đừng cùng hoa đua nở
Một tấc tương tư là một tấc tro
Vô đề kỳ IV
Gặp gỡ nhau đã khó,chia lìa nhau lại càng khó
Gió xuân không đủ sức, để trăm hoa tàn úa
Tằm xuân đến chết mới nhả hết tơ
Ngọn nến thành tro mới khô nước mắt
Sớm mai soi gương,buồn cho tóc mây đã thay đổi
Ngâm thơ ban đêm chợt biết ánh trăng lạnh lẽo
Muốn tới Bồng Lai nhưng không có nhiều lối
Nhờ chim xanh vì ta mà ân cần thăm dò...
Vô đề kỳ V
Màn hương đuôi phượng rủ nhiều tầng
Canh khuya may chiếc mũ tròn màu xanh biếc
Quạt như trăng, thẹn không che được khuôn mặt đẹp
Xe như tiếng sấm ran, át cả lời nói
Từng ngồi trong cô tịch, ánh đèm mờ mờ
Không rõ tin tức, hoa thạch lựu hồng
Chỉ buộc ngựa Ban truy bên cây thuỳ dương
Nơi nào có cơn gió lành thổi về tây nam
Vô đề kỳ VI
Bức màn trong nhà Mạc Sầu tối âm u
Sau khi đi nằm, thanh âm của đêm yên ả mãi
Vách núi nơi thần nữ ở, cũng chỉ là giấc mơ
Nơi Tiểu cô ở vốn không có đàn ông
Trong sóng gió, không tin cỏ lăng chi mềm yếu
Dưới trăng sương, ai khiến lá quế thơm
Biết người nói tương tư là vô ích
Nên chưa đem nỗi đau đổi lấy tiếng cuồng điên
Dịch thơ :
Vô đề kỳ I
Dịch thơ : Đông A
Sao sáng đêm qua gió lộng không
Bên tây lầu vẽ quế đường đông
Thân nào cánh phượng bay muôn sắc
Tâm sẵn sừng tê điểm cảm thông
Chuốc rượu xuân nồng ngồi cách biệt
Chia bên đùa bắn dưới đèn hồng
Ôi nghe trống giục đi chầu chúa
Phóng ngựa lên đài tựa cỏ bồng
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Đêm qua gió thổi sao đầy
Bên đông nhà quế, bên tây lầu hình.
Thân không đôi cánh phượng linh
Sừng tê tụ điểm tâm tình cảm thông.
Ngồi xa chuốc chén xuân nồng
Chia phe đùa bắn, nến hồng dần tan.
Ôi, nghe trống giục việc quan,
Ngựa phi như cỏ bồng, lan đài hầu.
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Đầy trời sao sáng, gió lên
Tây vùng gác Hoạ, Đông bên Quế lầu
Thân nào phải phượng bay đâu
Tâm sừng tê hẳn nhiệm mầu cảm thông
Dù xa vẫn chén Xuân nồng
Vẫn cùng đối ánh nến hồng tương giao
Trống dồn quan sự sắp trao
Ngựa yên rong ruổi khác nào cỏ bay
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Sao sáng đêm qua ,đêm gió dong
Họa lầu tây ,vách quế hiên đông !
Thân không sắc phượng tung đôi cánh
Lòng có linh tê điểm cảm thông .
Ngồi cách mừng xuân ly rượu ấm
Chơi chung xạ phúc sáp nến hồng !
Ôi ,nghe trống giục việc quan gắp
Ngựa ruổi Lan Đài tự cỏ bồng !
Vô đề kỳ II
Dịch thơ : Trần Trọng San
Mờ mịt tăm hơi hứa hẹn suông
Canh năm trăng xế chợt nghe chuông
Mộng ly biệt mãi kêu khôn tỉnh
Thư giục mau xong mực đậm nồng
Ánh nến nữa in chăn phỉ thúy
Thoảng bay hương xạ gối phù dung
Bồng sơn đã hận đường xa thẳm
Lại cách Bồng sơn một vạn trùng
Dịch thơ : Đông A
Ðến chẳng nói năng biến tuyệt tung
Canh năm chuông ðiểm gác trăng suông
Mộng làm xa cách kêu khôn tiếng
Thư bị thúc thôi mực chẳng nồng
Nến chiếu lung linh chim phỉ thúy
Hương thơm thoang thoảng gấm phù dung
Chàng Lưu vốn hận non Bồng thẳm
Lại cách Bồng sơn cả vạn trung
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Đến im tiếng, đi mất tăm
Trăng soi lầu vắng, canh năm chuông rền
Mộng xa cách, khóc không yên
Bức thư thúc giục, mực đen lạc dòng
Nến soi phỉ thúy chăn lông
Mùi hương xạ thoảng phù dung gối nằm
Non Bồng , Lưu hận xa xăm
Bồng sơn cách trở vạn lần trùng khơi.
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Hẹn suông, đi biệt mù tăm
Trăng nghiêng lầu vắng, canh năm chuông rền
Trong mơ xa cách giấc phiền
Trang thư mới viết mực hoen đậm dòng
Nến soi nửa thúy trên lồng
Hương thơm nhẹ thoảng bềnh bồng gối chăn
Lưu buồn tiên cảnh xa xăm
Tình mình nào khác … ngút ngàn trời mây
Dịch thơ : Viên Thu
Đi biệt,hẹn rằng gặp cũng không,
Canh năm chuông đổ,nguyệt lầu trông.
Đêm mơ xa cách,hồn nào tỉnh,
Thư viết vội qua,mực hãy nồng.
Nến chiếu lung linh chăn phỉ thúy,
Xạ lan vương vấn gối phù dung.
Chàng Lưu hận núi Bồng thăm thẳm,
Ta với Bồng sơn vượt vạn trùng.
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Đến không nói, đi thì mất dạng
Trăng xế lầu, chuông vẳng canh năm
Mộng chìa ly, nói khó khăn
Bức thư giục viết mực ngâm chưa nồng
Ánh nến chiếu nửa lồng phi thúy
Hương sạ bay thoảng gối phù dung
Chàng Lưu đã hận non Bồng
Còn ta xa cách muôn trùng Bồng sơn
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Đến chẳng bảo ,đi thì biệt tung
Canh năm trăng xế , chuông lầu rung !
Mộng xa nhau hét la không tỉnh
Thư viết vội mài mực chửa nùng !
Nến chiếu lung linh lồng phỉ thúy
Hương thơm phảng phất gối phù dung !
Chàng Lưu vốn hận non Bồng cách
Lại cách non Bồng quá vạn trùng !!!
Vô đề kỳ III
Dịch thơ : Đông A
Rào rạt gió đông mưa nhẹ lan
Ngoài ao sen vẳng sấm vang ran
Cóc vàng ngậm khóa thiêu hương tỏa
Hổ ngọc quay dây múc giếng tràn
Trao gối Mật phi tài chúa Ngụy
Liếc rèm Giả thị trẻ quan Hàn
Lòng xuân chớ với hoa đua nở
Một tấc tương tư một tấc tan
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Mưa phùn theo gió đông về
Ngoài ao sen tiếng sấm nhè nhẹ vang.
Đốt hương qua khóa cóc vàng
Nước theo tơ ngọc hổ mang lên lần
Qua rèm Giả thấy Hàn quan
Mật phi trao gối Ngụy quân anh tài.
Lòng xuân nào sánh hoa khai
Tương tư một tấc, tro bày một gang.
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Mưa giăng mắc gió ào ào thổi
Sấm nhẹ nhàng ngoài lối ao sen
Mùi hương toả kẽ cóc then
Hổ đầu tơ buộc, nước ken giếng vàng
Qua rèm Giả ngó quan trẻ tuổi
Mật phi trao lại gối Ngụy tài
Thôi đừng đua sắc xuân tươi
Bao nhiêu đắm đuối rã rời bấy nhiêu
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Gió đông thổi mang mưa phùn tới
Phía ao sen sấm dội mơ hồ
Hương bay tự cóc vàng lò
Tay quay hổ ngọc, nước từ giếng lên
Gái họ Giả nhòm quan Hàn giỏi
Ngụy vương tài được gối Mật phi
Lòng xuân đâu dám hoa thi
Tấc lòng thương nhớ khác gì bụi tro
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Lất phất mưa phùn theo gió đông
Ngoài ao sen tiếng sấm rền không !
Cóc vàng ngậm khóa thiêu hương tỏa
Hổ ngọc quay tơ kéo giếng trong !
Giả thị liếc rèm Hàn chức trẻ
Mật phi ôm gối Ngụy vương nồng !
Đang xuân chớ cố đua hoa nở
Thương nhớ bao nhiêu , bấy khổ lòng !!!
Vô đề kỳ IV
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Khó thay khi hợp khi tan,
Gió đông yếu ớt để tàn trăm hoa.
Con tầm đến chết hết tơ,
Sáp cây chảy cạn, lệ đà ráo ngay.
Sáng soi mái tóc đổi thay,
Đêm ngâm dưới nguyệt, mới hay lạnh lùng.
Một đường đi đến non Bồng,
Chim xanh đưa đón cậy lòng dò thăm
Dịch thơ : Đỗ Bằng Đoàn & Bùi Khánh Đản
Khó gặp nhau, càng khó biệt nhau,
Gió Đông nỡ để cách hoa rầu.
Thân tằm đến thác thơ còn vướng,
Ngọn nến thành than lệ mới lau.
Đêm hứng thơ ngâm buồn nguyệt lạnh,
Ngày thương tóc úa tủi gương sầu.
Bồng Lai đường có xa chi mấy,
Thanh điểu nhờ thăm đã khẩn cầu.
Dịch thơ : Khương Hữu Dụng & Tương Như
Khó gặp nhau mà cũng khó xa,
Gió Đông đành để rụng muôn hoa.
Con tằm đến thác tơ còn vướng,
Chiếc nến chưa tàn lệ vẫn sa.
Sáng ngắm gương, buồn thay mái tuyết,
Đêm ngâm thơ, thấy lạnh trăng ngà.
Bồng Lai tới đó không xa mấy,
Mượn cánh chim xanh dẫn hộ ta.
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Khó xa cũng khó gần nhau,
Phương đông tắt gió, hoa sầu xác xơ.
Con tằm chết, hết vương tơ,
Đèn cầy cạn sáp, lệ mờ hoen mi.
Đêm ngâm trăng lạnh lòng si,
Sáng soi gương nhạt , sầu ghi tóc thề.
Bồng lai đâu lắm đường về,
Chim xanh chỉ lối bến mê dọ tìm.
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Gặp chẳng dễ. quên được nhau càng khó
Gió mong manh sao đuổi hết hoa tàn
Nhả hết tơ, tằm nhận kiếp phũ phàng
Sáp khô cạn, ánh nến đêm tàn lụi
Sáng đối gương tóc nhuộm màu gió bụi
Giọng ngâm đêm làm tê lạnh cung Hằng
Nẻo Bồng Lai thêm khó bước chân hoang
Hỡi chim nhỏ hãy giúp ta tìm lối
Dịch thơ : Anh Nguyên
Gặp, như ly biệt, khó thay,
Gió đông không sức để lay hoa tàn.
Chết, tầm mới hết tơ vàng!...
Nến thành tro, lệ mới đang khô dần.
Soi gương, tóc bạc, buồn thân,
Ngâm thơ, trăng sáng trước sân lạnh lùng.
Ít đường đi tới non Bồng,
Thăm đường dò lối, hỏi cùng chim xanh...
Dịch thơ : Trần Châu Báu
Khó gặp nên chi cũng khó rời
Gió Đông mòn sức mặc hoa rơi
Tằm xuân đến chết tơ vừa dứt
Nến sáp thành tro lệ mới vơi
Gương sớm những sầu mây tóc đổi
Thơ khuya chừng lạnh ánh trăng khơi
Bồng Lai đến đó không nhiều ngả
Nhờ cánh chim xanh dọ giúp người
Dịch thơ : Trần Tân Mỹ
Khó gặp nên càng quyến luyến nhau,
Gió Đông không sức để hoa sầu.
Con tằm đến thác tơ vương mãi,
Ngọn nến vừa tàn lệ ráo mau.
Gương sớm, chạnh buồn sương tóc điểm,
Thơ khuya, thấy lạnh ánh trăng thâu
Bồng lai đến đó không xa mấy,
Nhờ cánh chim xanh dọ lối vào.
Dịch thơ : Viên Thu
Khó gặp nên càng lại khó xa,
Gió đông bất lực, úa trăm hoa.
Tằm xuân đến thác tơ nào dứt,
Nến sáp chưa tàn lệ vẫn sa.
Sáng ngắm gương thêm sầu tóc bạc,
Đêm ngâm thơ thấm lạnh trăng ngà.
Bồng lai đến đấy đâu nhiều nẻo,
Nhờ cánh chim xanh dẫn lối qua.
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Gặp đã khó, chia tan cũng khó
Trăm hoa tàn trước gió xác xơ
Tằm xuân chết, hết vương tơ
Nến thành tro bụi mới khô lệ sầu
Soi gương hận vì màu mái tóc
Trăng lạnh lùng thao thức ngâm thơ
Bồng Lai mộng ảo xa mờ
Muốn đi ắt hẳn phải nhờ chim xanh
Dịch thơ : Trần Trọng San
Xa nhau khó tựa gặp nhau,
Gió đông yếu ớt, hoa rầu xác xơ.
Thác rồi tầm mới hết tơ,
Tàn rồI ngọn nến mới khô lệ sầu.
Soi gương buồn tóc thay màu,
Ngâm đêm, hẳn thấy trăng thâu lạnh lùng.
Có xa xôi mấy non Bồng,
Dò đường hỏI lối, cậy cùng chim xanh.
Dịch thơ : Lê Nguyễn Lưu
Gặo gỡ, chia tan thấy khó lòng,
Hoa tàn khôn gượng với đông phong.
Tằm xuân đến thác tơ còn mối,
Ngọn nến thành tro lệ cạn dòng.
Sớm ngắm gương buồn vầng tóc bạc,
Đêm ngâm thơ ngợi ánh trăng trong.
Bồng Lai ít nẻo đường lui tới,
Cậy với chim xanh tẻ lối thông.
Dịch thơ : Mai Lộc
Gặp chẳng dễ , khó thay ly biệt ,
Thoảng đông phong , rụng hết hoa tàn .
Con tằm đến thác tơ mang ,
Tàn rồi nến sáp ,bẻ bàng lệ khô .
Soi gương sớm , sầu tô tóc trắng ,
Đêm ngâm thơ , lạnh vắng trăng ngà .
Bồng Lai muốn tới không xa ,
Chim xanh dẫn lối giúp ta thăm dò .
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Gặp khó, xa nhau cũng khó mà
Gió đông tàn lụn,rụi trăm hoa !
Tằm xuân đến chết, cạn tơ rút
Sáp nến thành tro, khô lệ sa !
Gương sớm,buồn hay thay mái tóc
Ngâm khuya, cảm biêt lạnh trăng tà
Bồng Lai đến đấy không nhiều lối
Nên cậy chim xanh tìm hộ ta !!
Vô đề kỳ V
Dịch thơ : Đông A
Phượng vĩ màn hương mỏng mấy trùng
Canh khuya dệt biếc vấn tầng không
Quạt xòe sắc nguyệt che khôn khuất
Xe chạy vang ầm nói chẳng thông
Đây vốn tịch liêu tàn lửa ám
Nào hay tin tức lựu hoa hồng
Ngựa chuy chỉ buộc bên bờ liễu
Đâu chốn tây nam nhận gió nồng?
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Màn hương đuôi phượng rũ buông
Canh khuya may chiếc mũ tròn xanh tươi
Quạt trăng che thẹh mặt người
Xe như tiếng sấm, nên lời chẳng thông
Vắng tin hoa thạch lựu hồng
Ngồi trong cô tịch mông lung đèn tàn
Bờ thùy dương buộc ngựa Ban
Nơi nào gió mát tây nam thổi về.
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Màn đuôi phượng rủ hai tầng
Vòm trời biêng biếc xanh trong đêm dài
Trăng soi chẳng rõ mặt người
Xe sầm sập át tiếng người hàn huyên
Tàn trăng trời quá tịnh yên
Bông hoa lựu nở tiếng rền lao xao
Gốc thùy dương buộc ngựa vào
Gió lành thổi tới vùng nào Tây Nam ?
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Màn thơm đuôi phượng kín lay lay
Khuya vắng mũ xanh còn gắng may !
Quạt thẹn trăng tròn đâu chắn hết
Xe ồn sấm động khó nghe thay !!
Đèn tối mập mờ bao quạnh quẽ
Lựu hồng biền biệt bấy lâu nay !!
Ngựa Ban chỉ buộc bờ dương liễu
Gió mát chốn nào đón nhận đây !?
Vô đề kỳ VI
Dịch thơ : Đông A
Mạc Sầu nhà kín lớp màn buông
Nằm nghỉ đêm dài lướt mãi không
Thần nữ bến sinh nguyên giấc mộng
Tiểu cô nơi trú bặt đàn ông
Chẳng tin sóng gió mềm nhành ấu
Ai khiến trăng sương ngát quế nồng
Đã biết tương tư nào có ích
Nên chưa buồn thảm hóa thanh cuồng
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
Bức màn nhà Mạc tối tăm
Nằm nghe êm ả thanh âm đêm trường
Nữ thần gợi giấc mơ mòng
Tiểu cô ở chốn đàn ông khó tìm
Quế thơm sương ủ trăng im
Không tin sóng gió nhũng mềm lăng chi
Tương tư nói chẳng ích gì
Chưa đau đến nổi cuồng si tiếng đồn.
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Âm u nhà cửa Mạc Sầu
Nằm co lạnh suốt đêm thâu im lìm
Khư khư ôm giấc mơ tiên
Người nam chẳng được sống miền Tiểu Cô
Chả tin lăng yếu bao giờ
Quế hương sao tỏa khi mờ sương đêm
Tương tư ai nói dễ quên
Cũng may chưa đến nỗi điên vì tình
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Màn kín Mạc Sầu nhà lặng không
Nằm rồi đêm vắng dài mênh mông !
Núi nơi Thần Nữ nguyên là mộng
Chỗ ở Tiểu Cô thiếu quí ông !
Sóng gió chẳng tin nhành ấu yếu
Sương trăng ai khiến quế thơm nồng !?
Tương tư thường bảo đều vô ích
Dẫu khổ nhưng chưa đến mức ...cuồng !!!
Witter Bynner :
Vô đề kỳ I
The stars of last night and the wind of last night
Are west of the Painted Chamber and east of Cinnamon Hall.
...Though I have for my body no wings like those of the bright- coloured phoenix,
Yet I feel the harmonious heart-beat of the Sacred Unicorn.
Across the spring-wine, while it warms me, I prompt you how to bet
Where, group by group, we are throwing dice in the light of a crimson lamp;
Till the rolling of a drum, alas, calls me to my duties
And I mount my horse and ride away, like a water-plant cut adrift.
Vô đề kỳ II
You said you would come, but you did not, and you left me with no other trace
Than the moonlight on your tower at the fifth-watch bell.
I cry for you forever gone, I cannot waken yet,
I try to read your hurried note, I find the ink too pale.
...Blue burns your candle in its kingfisher-feather lantern
And a sweet breath steals from your hibiscus-broidered curtain.
But far beyond my reach is the Enchanted Mountain,
And you are on the other side, ten thousand peaks away.
Vô đề kỳ III
A misty rain comes blowing with a wind from the east,
And wheels faintly thunder beyond Hibiscus Pool.
...Round the golden-toad lock, incense is creeping;
The jade tiger tells, on its cord, of water being drawn
A great lady once, from behind a screen, favoured a poor youth;
A fairy queen brought a bridal mat once for the ease of a prince and then vanished.
...Must human hearts blossom in spring, like all other flowers?
And of even this bright flame of love, shall there be only ashes?
Vô đề kỳ IV
Time was long before I met her, but is longer since we parted,
And the east wind has arisen and a hundred flowers are gone,
And the silk-worms of spring will weave until they die
And every night the candles will weep their wicks away.
Mornings in her mirror she sees her hair-cloud changing,
Yet she dares the chill of moonlight with her evening song.
...It is not so very far to her Enchanted Mountain
O blue-birds, be listening!-Bring me what she says!
Vô đề kỳ V
A faint phoenix-tail gauze, fragrant and doubled,
Lines your green canopy, closed for the night....
Will your shy face peer round a moon-shaped fan,
And your voice be heard hushing the rattle of my carriage?
It is quiet and quiet where your gold lamp dies,
How far can a pomegranate-blossom whisper?
...I will tether my horse to a river willow
And wait for the will of the southwest wind.
Vô đề kỳ VI
There are many curtains in your care-free house,
Where rapture lasts the whole night long.
...What are the lives of angels but dreams
If they take no lovers into their rooms?
...Storms are ravishing the nut-horns,
Moon- dew sweetening cinnamon-leaves
I know well enough naught can come of this union,
Yet how it serves to ease my heart!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét