Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Võng Xuyên nhàn cư tặng Bùi tú tài Dịch - Vương Duy

輞川閑居贈裴秀才迪 

寒 山 轉 蒼 翠 
秋 水 日 潺 湲 
倚 杖 柴 門 外 
臨 風 聽 暮 蟬 
渡 頭 餘 落 日 
墟 里 上 孤 煙 
復 值 接 輿 醉 
狂 歌 五 柳 前

王 維

VÕNG XUYÊN NHÀN CƯ TẶNG BÙI TÚ TÀI ĐỊCH

Hàn ơn chuyển thương thuý 
Thu thuỷ nhật sàn viên 
Ỉ trượng sài môn ngoại 
Lâm phong thính mộ thiền 
Độ đầu dư lạc nhật 
Hư lý thượng cô yên 
Phục trị tiếp dư tuý 
Cuồng ca ngũ liễu tiền

Vương Duy



Chú thích :

Võng Xuyên: tại tây nam huyện Lam Điền Thiểm Tây, biệt nghiệp của Vương Duy 
Sàn viên: tiếng nước chảy 
Tiếp Dư: tên tự của Lục Thông, người nước Sở, thời Xuân Thu, thấy chính trị trong nước hư hỏng, xỏa tóc giả dại để không ra làm quan. Người đời bấy giờ gọi là Sở cuồng. Vuơng Duy tỷ Bùi Dịch 
Ngũ Liễu: là Ngũ Liễu tiên sinh, Dào Uyên Minh đời Tấn. Vương Duy tự tỷ

Dịch nghĩa : 

Vương Duy tự ví mình như Đào Uyên Minh ở câu cuối, mà bảy câu đầu lời thơ đã quả thấy phong vị của Đào Uyên Minh nhĩ. Đang lơ tơ mơ ngoài cổng nhà với bạn già ngắm núi ngắm sông ngắm trời ngắm đất, còn nghe tiếng ve kêu, nghe tiếng bạn già hát nghêu ngao những lời ngông cuồng ... quả nhiên trong thơ có họa, họa ra một bức trời dất mây nước, có làng có khói có người nhỏ nhoi mà lại chính là trung tâm vũ trụ ...

1. Núi lạnh đổi thành màu xanh biếc 
2. Nước mùa thu càng ngày càng chảy xiết 
3. Chống gậy đứng ngoài cổng cây 
4. Hóng gió nghe tiếng ve kêu buổi chiều 
5. Đầu bến sông mặt trời còn sót lại 
6. Trong thôn thấy ngọn khói cô đơn bay lên 
7. Đương lúc gặp Sở cuồng Tiếp Dư say 
8. Hát ngông trước mặt Ngũ Liễu tiên sinh

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Màu xanh núi lạnh đổi thay
Nước thu cuồn cuộn ngày ngày chảy xuôi
Cửa sài chống gậy đứng ngoài
Buổi chiều hứng gió nghe hoài tiếng ve
Mặt trời sắp lặn bến kia
Hương thôn ngọn khói khác gì mây bay
Gặp Tiếp Dư lúc rượu say
Hát ngông trước đám năm cây liễu già

Witter Bynner :

The mountains are cold and blue now 
And the autumn waters have run all daỵ 
By my thatch door, leaning on my staff, 
I listen to cicadas in the evening wind. 
Sunset lingers at the ferry, 
Supper-smoke floats up from the houses. 
...Oh, when shall I pledge the great Hermit again 
And sing a wild poem at Five Willows?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét