Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Xuân oán - Lưu Phương Bình

春 怨 

紗 窗 日 落 漸 黃 昏 
金 屋 無 人 見 淚 痕 
寂 寞 空 庭 春 欲 晚 
梨 花 滿 地 不 開 門

劉 方 平

XUÂN OÁN

Sa song nhật lạc tiệm hoàng hôn 
Kim ốc vô nhân kiến lệ côn 
Tịch mịch không đình xuân dục vãn 
Lê hoa mãn địa bất khai môn 

Lưu Phương Bình

Dịch nghĩa : 

Kim ốc có lẽ dùng điển cố vua Hán nói rằng nếu lấy cô nàng sẽ xây nhà vàng cho ở; Ở đây có lẽ nói đến thời huy hoàng lúc được sũng ái, giờ không có "người" trong đó thì giọt ngắn giọt dài một mình. Một bài thơ oán hờn cực thâm, tả tình cảnh cũng rất "khó sống", nghe muà xuân mà thấy muà xuân đã muốn biến đi rồị Hay là thi nhân muốn mượn cớ để tả tâm tình "bất tri ngộ" của mình ? 

Qua khung cửa sổ mặt trời lặn, hoàng hôn dần xuống 
Trong nhà không có người để thấy ngấn lệ 
Trước sân đình vắng vẻ tịch mịch xuân đã muốn tàn 
Hoa lê rơi đầy trên mặt đất không buồn mở cửa ra xem

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Song sa lần xế bóng chiều
Nhà vàng ai thấy giọt sầu thấm khăn
Sân không vắng vẻ tàn xuân
Hoa lê đầy đất mấy lần cửa sân

Witter Bynner :

With twilight passing her silken window, 
She weeps alone in her chamber of gold 
For spring is departing from a desolate garden, 
And a drift of pear-petals is closing a door.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét