TIẾNG GỌI QUÊ HƯƠNG
Alphonse de Lamartine
Tôi tự hỏi ? Quê hương là gì nhỉ ?
Đời lưu vong sao tôi mãi hướng về
Quê hương ơi! tâm hồn tôi xúc động
Từng bước chân quen , lời nói bạn hiền
Dãy núi cao mây mùa thu che kín
Thung lũng hồng khua giọt nắng sương mai
Hàng liểu rũ ai tỉa cành xanh mướt
Ngôi tháp vàng nhuộm thắm ánh chiều tươi
Bức tường rêu xuôi lối mòn đổ dốc
Những mục đồng ngồi đợi để chờ phiên
Hứng nước trong, từ khe núi chảy ra
Đầy thùng chứa , rồi cùng nhau tâm sự
Bếp nhà ai lửa hồng vương khói toả
Khách hành hương lặng ngắm bóng chiều sương
Cảnh vô tri nhưng linh hồn thức tỉnh
Bỗng rùng mình ta cảm thấy yêu thương
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
MILLY OU LA TERRE NATALE ( 1 )
Alphonse de Lamartine
Pourquoi le prononcer ce nom de la patrie ?
Dans son brillant exil mon coeur en a frémi ;
Il résonne de loin dans mon âme attendrie,
Comme les pas connus ou la voix d'un ami.
Montagnes que voilait le brouillard de l'automne,
Vallons que tapissait le givre du matin,
Saules dont l'émondeur effeuillait la couronne,
Vieilles tours que le soir dorait dans le lointain,
Murs noircis par les ans, coteaux, sentier rapide,
Fontaine où les pasteurs accroupis tour à tour
Attendaient goutte à goutte une eau rare et limpide,
Et, leur urne à la main, s'entretenaient du jour,
Chaumière où du foyer étincelait la flamme,
Toit que le pèlerin aimait à voir fumer,
Objets inanimés, avez-vous donc une âme
Qui s'attache à notre âme et la force d'aimer ?...
Alphonse de LAMARTINE (1790-1869)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét