BỜ HỒ
Alphonse de LAMARTINE
1- Luôn trực chỉ đến bến bờ xa lạ
Đêm hoang sơ rộng rãi cánh buồm căng
Sóng đại dương trùng trùng không giới hạn
Mong một ngày tàu nghỉ bến bình yên
2-Trọn một năm , hồ ơi ! ta đã sống
Suối yêu thương ta quấn quít bên nàng
Trên tảng đá , ngày xưa nàng đã đứng
Ta ngồi đây mong bóng dáng ai về
3-Tảng đá sâu ầm ầm con nước xoáy
Mặt hồ reo , sóng vẫn réo như xưa
Gió vẫn thổi bọt nước tung trắng xoá
Ướt chân em mà ta mãi tôn thờ
4- Hồ nhớ không ? vào một đêm thanh vắng
Ta dạo thuyền trên làn sóng lăng tăng
Bầu trời trong theo nhịp chèo mái đẩy
Nước im giòng ngớ ngẩn đứng không trôi
5- Lời ai đó , bỗng vang từ lòng đất
Vọng về đây như tiếng sóng vỡ bờ
Nghe thân thương mà sao xa cách quá
Bỗng rùng mình hồn chợt nhớ muôn phương
6- Ta van xin thời gian ngưng đôi cánh
Để ta vui trong mong nhớ lạ thường
Để cho trọn tình yêu ta được hưởng
Đẹp tuyệt vời và đẹp đến vô biên .
7- Kẻ khốn khổ nỗi lòng thường khao khát
Thời gian ơi xin hãy thoáng qua mau
Hãy cuốn đi những đau đớn trần gian
Và hạnh phúc chẵng bao giờ có được
8- Không thể nào ... chẵng còn gì vết tích
Mất hết rồi sao ? vĩnh viễn chôn vùi
Xin màn đêm cứ lặng lẽ ra đi
Bình minh đến xua tan màn đen tối
9 - Hãy thương nhau , thời gian không chờ đợi
Nhanh lên đi , tận hưỡng mật tình yêu
Biển bao la trùng trùng không bến cảng
Sóng dạt dào réo gọi khối tình si
10 - Thời gian đến mang theo nguồn hạnh phúc
Và tình yêu như ngọn sóng vỗ bờ
Sóng đi xa , tình dài theo nỗi nhớ
Ngày qua ngày đời cứ thế buồn thiu
11 -Tại sao vậy , không chút gì còn lại
Mất thật rồi , vĩnh viễn đã chia xa
Thời gian hỡi làm sao ta quên được
Không còn gì để gởi lại cho nhau
12- Hỡi quá khứ , vĩnh hằng và vực thẳm
Trả lại ta những ngày tháng tuyệt vời
Hãy nói đi vì sao ta đã mất
Ai nhẩn tâm cướp mất mối tình ta
13- Mặt hồ ơi ! sao núi non im lặng
Rừng âm u ,hang động đẹp tuyệt vời
Xin giữ lại đêm nay thiên nhiên đẹp
Kỷ niêm đầu ấm áp một người thương
14- Dù trong lòng đầy mưa dông bão táp
Hồ nước trong êm ái ngon đồi xinh
Cây tùng bích chơi vơi trên mõm đá
Soi xuống hồ ẩn hiện một đời hoa
15 - Gió vẫn thổi nhẹ nhàng như hơi thở
Tiếng âm vang bến lặng vọng đôi bờ
Nguồn ánh sáng từ ngàn sao lơ lững
Rồi mơ màng chìm xuống đáy hồ sâu
16 - Hãy nghe gió lao xao qua bãi sậy
Làn môi thơm còn đọng nét ân tình
Với tất cả thanh âm và hương sắc
Nghe thì thầm :" thuở ấy họ yêu nhau "
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch