HOÁ ĐÁ
Charles SIMIC .
Tôi thong dong đi vào trong lòng đá
Một lối vào tuyệt dịu đến vô biên
Ai yêu mến chim bồ câu nhân ái
Ai oai hùng mãnh hổ của rừng xanh
Niềm hạnh phúc xin cho tôi hoá đá
Nhìn bên ngoài đá vô tri vô giác
Không một ai biết đá đang nghĩ gì
Nhưng trong hồn cả một trời êm ái
Dẫu con bò giẫm bốn chân trên đá
Dẫu bé thơ ném đá xuống dòng sông
Đá vẫn khoan thai lòng không xao động
Xuống tận đáy sông rồi
Đàn cá vây quanh
Đá lắng nghe như có tiếng thì thầm
Hai viên đá mỗi khi va chạm mạnh
Sẽ xẹt ra những tia lửa sáng ngời
Có nghĩa là trong lòng đá thâm sâu
Có ánh sáng vầng dương đang rực*cháy
Nơi nào đó , có thể một ngọn đồi thơ mộng
Chỉ cần đủ ánh sáng cho ta nhìn thấy
Những tác phẩm lạ kỳ , những chòm sao xa thẵm
Trên bức tường đá*bao phủ rêu phong .
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
STONE
Charles SIMIC .
Go inside a stone
That would be my way.
Let somebody else become a dove
Or gnash with a tiger’s tooth.
I am happy to be a stone.
From the outside the stone is a riddle:
No one knows how to answer it.
Yet within, it must be cool and quiet
Even though a cow steps on it full weight,
Even though a child throws it in a river;
The stone sinks, slow, unperturbed
To the river bottom
Where the fishes come to knock on it
And listen.
I have seen sparks fly out
When two stones are rubbed,
So perhaps it is not dark inside after all;
Perhaps there is a moon shining
From somewhere, as though behind a hill—
Just enough light to make out
The strange writings, the star-charts
On the inner walls.
Charles SIMIC .
From What the Grass Says. (Harcourt Inc., 1967)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét