LỜI KHUYÊN
Théodore de BANVILLE
Lòng rộng mở như cánh rừng xanh biếc
Ta trèo lên một mõm đá chơ vơ
Đời tự do len vào từng hơi thở
Xua tan đi cay đắng trong tim buồn
Trời rực rỡ nắng tươi hồng ban sáng
Ta thong dong dò dẫm lối gập ghềnh
Hướng đi tới trong cô đơn quạnh quẽ
Như nai vàng ngơ ngác cuối trời thơ
Hái chùm hoa xinh xinh trên vách đá
Xuân mồ côi hang tối nhện dăng đầy
Trên cây sồi vài tiếng chim vỗ cánh
Bước nhàn du lặng lẽ ai đi về
Rừng âm u bỗng rung lên điệu nhạc
Và đắm chìm trong suối lệ giai nhân
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
CONSEIL
Théodore de BANVILLE
Eh bien ! mêle ta vie à la verte forêt !
Escalade la roche aux nobles altitudes.
Respire, et libre enfin des vieilles servitudes,
Fuis les regrets amers que ton coeur savourait.
Dès l'heure éblouissante où le matin paraît,
Marche au hasard ; gravis les sentiers les plus rudes.
Va devant toi, baisé par l'air des solitudes,
Comme une biche en pleurs qu'on effaroucherait.
Cueille la fleur agreste au bord du précipice.
Regarde l'antre affreux que le lierre tapisse
Et le vol des oiseaux dans les chênes touffus.
Marche et prête l'oreille en tes sauvages courses ;
Car tout le bois frémit, plein de rhythmes confus,
Et la Muse aux beaux yeux chante dans l'eau des sources.
Théodore de BANVILLE (1823-1891)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét