Ý THU
John Greenleaf Whittier
Hoa sẽ tàn theo với nắng xuân
Hè bao nhung nhớ đã phai dần
Và thu mang mác trơ cành lá
Đợi gió đông sang tuyết chập chùng
Trái đất mênh mang màu xám lạnh
Hồn ta run rẫy mịt mù sương
Nhưng không trái đất hình như nói
Xuân ấm tình xuân nhịp sống tràn
Mùa đông giấc ngủ đầy những mộng
Mưa bay che khuất ánh mặt trời
Âm vang giòng suối reo trong gió
Và tiếng chim ca tận cuối ngàn
Người ơi ! từ độ mùa xuân chết
Như cánh hoa tươi đã nhạt màu
Hoang vắng nghe chừng như tuyệt vọng
Như lòng mong ngóng tuyết mùa thu
Có ai đứng đó mà trông đợi
Nắng mùa đông tràn ngập cõi trời
Xuân không tươi lại màu hoa héo
Và nắng hè không sưởi ấm ... trái tim côi
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
Autumn Thoughts
by John Greenleaf Whittier
Gone hath the Spring, with all its flowers,
And gone the Summer’s pomp and show,
And Autumn, in his leafless bowers,
Is waiting for the Winter’s snow.
I said to Earth, so cold and gray,
“An emblem of myself thou art.”
“Not so,” the Earth did seem to say,
“For Spring shall warm my frozen heart.”
I soothe my wintry sleep with dreams
Of warmer sun and softer rain,
And wait to hear the sound of streams
And songs of merry birds again.
But thou, from whom the Spring hath gone,
For whom the flowers no longer blow,
Who standest blighted and forlorn,
Like Autumn waiting for the snow;
No hope is thine of sunnier hours,
Thy Winter shall no more depart;
No Spring revive thy wasted flowers,
Nor Summer warm thy frozen heart.
John Greenleaf Whittier
0 nhận xét:
Đăng nhận xét