Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015

BRISE MARINE - TRÙNG DƯƠNG SÓNG GỌI - Stéphane MALLARME

TRÙNG DƯƠNG SÓNG GỌI
Stéphane MALLARME 

Thân xác này với chồng sách cũ
Ta đọc hoài , ôi ! chán ngấy đi thôi
Trời nước bao la chim hót gọi mời
Xin bỏ lại khu vườn xưa nhàn hạ

Ta gìn giữ trái tim trong biển lặng
Hồn cô đơn hiu hắt ngọn đèn vàng
Như tờ giấy trắng tinh , không nét chữ

Như đêm khuya mẹ mớm sữa cho con
Ta khởi hành buồm căng theo cánh gió
Thuyền nhổ neo , non nước lạ đang chờ

Niềm mơ ước xoá tan bao uẩn khúc
Chào tiễn đưa , màu khăn trắng trinh nguyên
Biết đâu được , đêm nay trời giông bão
Thuyền ơi thuyền , theo gió mãi lênh đênh
Buồm gãy rồi , thuyền xa ! không bến đổ
Vọng lời ca " ĐỜI THUỶ THỦ " ngoan hiền

Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch

BRISE MARINE
Stéphane MALLARME 

La chair est triste, hélas ! et j'ai lu tous les livres.
Fuir ! là-bas fuir! Je sens que des oiseaux sont ivres
D'être parmi l'écume inconnue et les cieux !
Rien, ni les vieux jardins reflétés par les yeux
Ne retiendra ce coeur qui dans la mer se trempe
Ô nuits ! ni la clarté déserte de ma lampe
Sur le vide papier que la blancheur défend
Et ni la jeune femme allaitant son enfant.
Je partirai ! Steamer balançant ta mâture,
Lève l'ancre pour une exotique nature !

Un Ennui, désolé par les cruels espoirs,
Croit encore à l'adieu suprême des mouchoirs !
Et, peut-être, les mâts, invitant les orages,
Sont-ils de ceux qu'un vent penche sur les naufrages
Perdus, sans mâts, sans mâts, ni fertiles îlots ...
Mais, ô mon coeur, entends le chant des matelots !

Stéphane MALLARME (1842-1898)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét